Chương trước
Chương sau
Chỉ cần một khi có người thuê nhà, thì tổ chức lại sẽ kiếm một bút thu nhập kha khá, hơn nữa trải qua thời gian này cố gắng.

Xây dựng trên đảo chưa từng dừng lại qua, mỗi ngày vẫn còn đang gấp rút kiến tạo từng căn nhà mới, sau đó được lập tức đưa vào sử dụng.

Hơn nữa vì số lượng nhân khẩu kịch liệt tăng nhanh, tốc độ kiến tạo nhà cửa cũng được gia tăng gấp mấy lần.

Mỗi ngày đếu có lượng lớn tòa nhà cao tầng mọc lên, bởi vậy không lo người đến quá nhiều, sẽ không đủ phòng trống cho bọn hắn thuê mướn.

Mà nhà cửa trên đảo, toàn bộ đều bị tổ chức của Lâm nắm trong tay, bọn hắn chỉ bán nhà cho người dân trên đảo thôi.

Hơn nữa phải là người dân sống đã lâu trên đảo mới có quyền mua sắm nhà cửa, người chỉ mới gia nhập khi Lâm nắm quyền hòn đảo này.

Thì bọn họ vẫn chưa có quyền mua, bởi vậy chỉ quang cái thu tiền thuê nhà mỗi ngày thôi, cũng làm cho tổ chức của Lâm kiếm một món hời cực lớn.

Hơn nữa đột nhiên gia tăng lượng lớn người ngoại lai, thì lượng giao dịch và buôn bán trên đảo tiếp tục gia tăng mấy lần, mỗi ngày tiền mà tổ chức thu thuế gia tăng chóng mặt.

Chỉ mới nửa tháng, mà tiền thu thuế bằng hơn một tháng thu thuế rồi, có thể nói là chỉ trong thời gian ngắn, tiền thu thuế gia tăng gấp đôi.

Đừng nhìn chỉ gấp đôi mà thấy ít, ngược lại hoàn toàn, gia tăng gấp đôi là nhiều lắm, mỗi ngày có một lượng giao dịch hàng hóa cực kỳ khổng lồ.

Nhờ vậy mà tổ chức xem như giảm bớt tài chính áp lực, cũng bởi vì tổ chức khoảng thời gian này luôn trong tình trạng chuẩn bị chiến tranh.

Cho nên tiền tài tiêu hao mỗi ngày đều đang gia tăng rất nhiều, quả thực nếu không nhờ thu nhập của tổ chức cũng có gia tăng theo.

Không thì với tốc độ tiêu sài như hiện tại, thì tổ chức không chống nổi mấy ngày, cái này xem như trong cái rủi có cái may đi.

Không chỉ như thế, trong thời gian này, tổ chức vì chuẩn bị cho chiến tranh, cho nên lượng tiêu hao khoáng thạch đột nhiên tăng mạnh.

Làm cho những tù nhân trong quặng mỏ kia phải gia tăng thời gian khai thác, có một số vì sức chịu đựng không đủ, cho nên bị mệt chết.

Hầm mỏ vì như vậy mà từng bạo động hai lần, có điều bị quân đóng giữ lập tức trấn áp máu tanh, mới làm cho bạo động lắng lại.

Lâm biết tin tức này thì cũng hết cách rồi, dù sao chiến tranh sắp tới gần, tiêu hao là nhất định phải gia tăng rồi.

Chiến tranh chính là so đấu về tài lực vật lực, ở thế giới này mặc dù tài lực vật lực bị chiến lực cá nhân giảm thiểu tới mức thấp nhất.

Nhưng không có nghĩa là chiến tranh thì không tốn hao tiền của, ngược lại bởi vì thế giới này chiến lực cá nhân quá cao.

Làm cho một trận đại chiến tiêu hao tiền của, còn nhiều hơn trận đánh của một quân đội toàn người bình thường.

Thế giới này chiến lực cá nhân quá mạnh, người mạnh nhất cỡ Đại Tướng cấp sức phá hoại không thua gì một khỏa boom nguyên tử cả.

Mà mỗi đại chiêu thả ra đều là một khỏa boom nguyên tử, bởi vậy sức phá hoại càng lớn, thì tiêu hao tiền của cũng càng lớn.

Nội khi hai cường giả đại chiến tạo ra dư ba thôi, cũng có sức phá hoại to lớn, những thứ mà bọn hắn tàn phá chính là tiền.

Bởi vậy thế giới này cường giả khi đại chiến, đều sẽ tìm tới hoang đảo để đánh, nhưng lần này là chiến tranh a.

Cho dù tổ chức của Lâm cùng hải quân trên biển đại chiến, thì bị liên lụy chính là những chiến hạm kia.

Một chiếc chiến hạm bị hủy, là số lớn tiền của trôi theo dòng nước rồi, chiến tranh chính là đốt tiền. 

Bởi vậy cho dù phải máu tanh trấn áp bạo loạn, để tranh thủ cho tổ chức giảm bớt chút áp lực về tài chính.

Thì Lâm vẫn quyết định phải mạnh tay làm, còn việc máu tanh trấn áp thì Lâm càng không có gì áy náy.

Đám người này đừng nhìn khi bị bắt thì thành thành thật thật làm việc, quá khứ tội ác của bọn hắn không hề ít chút nào.

Bởi vậy những tù nhân này có chết một đám lớn, thì Lâm cũng không hề có gánh nặng trong lòng.

Mặc dù vậy, Lâm vẫn tìm cách giải quyết vấn đề này, nếu không đám tù nhân này cứ bạo động vậy cũng là một phiền phức, hiện tại Lâm không có nhiều tinh lực như vậy quan tâm tới đám tù nhân này.

Cho nên hắn lệnh cho người bên dưới bắt đầu chiêu mộ lượng lớn thợ mỏ, chiêu mộ bao nhiêu thì lập tức đầu nhập vào khai thác.

Giảm bớt một chút áp lực cho đám tù nhân kia, ép bọn hắn quá gắt thì cũng không có bao nhiêu chỗ tốt, dù sao đám người này hiện tại đều là miễn phí lao động a.

Mỗi ngày chỉ cần tốn cho bọn hắn chút lương thực là được, bởi vậy Lâm cũng không nỡ bỏ những miễn phí lao động này chút nào.

Quả nhiên sau khi có lượng lớn thợ mỏ gia nhập, thì bạo động lập tức biến mất, có lẽ cũng bởi vì hai lần máu tanh trấn áp,.

Làm cho những người này thực sự sợ hãi rồi, kèm theo áp lực đột nhiên giảm nhiều, làm cho bọn hắn không còn tâm tư phản kháng nữa,.

Hơn nữa bởi vì bọn hắn đều không có người cầm đầu, những người có tâm tư cầm đầu bọn hắn gây ra phản loạn, đều bị bắt lại giết sạch cả rồi.

Một chi tù phạm lại còn như rắn mất đầu, thì làm sao có thể dám sinh ra tâm tư phản loạn lần thứ hai nữa, bởi vậy bọn hắn lúc này thành thành thật thật tiếp tục làm việc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.