Chương trước
Chương sau
Bọn họ cố gắng vì hải quân, vì chính phủ thế giới cả một đời người, trong đó thế hệ của bọn hắn này.

Chỉ có Garp lão già này là co dòng dõi, bà cùng Sengoku đều độc thân tới hiện tại, có thể nói.

Bọn hắn toàn bộ cống hiển cả cuộc đời này cho hải quân rồi, nhưng đổi lại toàn bộ đều là kiêng kỵ, không có tín nhiệm, xem như vũ khí sai sử.

( Sengoku, Tsuru độc thân cẩu, cái này tác tự đoán thôi, nếu có sai anh em không cần phải ném đá đâu, dù sao thì tác xem qua nguyên tác, hai người này không hề có con cái suất hiện qua)

Nếu không phải bọn họ bản thân chiến lực quá mạnh mẽ, thì đến cả cơ bản nhất tôn trọng cũng sẽ không có a.

Bà liếc nhìn bên cạnh mình Garp người này, thì trong lòng có chút hiểu ra, bà cảm giác người này không thăng nhiệm Đại Tướng là quá đúng rồi.

Giống như hiện tại chỉ là Trung Tướng, quyền lực kém hơn Đại Tướng nhiều, nhưng tự do thì không hề bị ràng buộc bao nhiêu.

Hơn nữa, bản thân Garp trong hải quân có địa vị rất đặc biệt, hắn được cả thế giới xưng hô là anh hùng hải quân.

Cái danh hiệu này không phải là để trưng cho đẹp rồi thôi, nó còn có tác dụng rất lớn, có thể nói trong hải quân, ngoại trừ Nguyên Soái ra, thì Garp địa vị cao nhất rồi.

Cho dù lão chỉ là một Trung Tướng, đây chính là tác dụng của danh hiệu này, bởi vậy cho dù Garp có đảm nhiệm Đại Tướng hay không.

Thì không có bất cứ một Đại Tướng nào dám ra lệnh cho lão, thậm chí nếu Sengoku không phải là đồng đội vào sinh ra tử cùng Garp.

Hai người tình cảm rất tốt, thì đổi lại người khác đảm nhiệm Nguyên Soái, vị Nguyên Soái này chưa chắc đã có thể ra lệnh cho Garp đâu.

Lão này hoàn toàn có thể không cần vâng lệnh của chính phủ thế giới, một là chức vị của hắn cho phép, hai là chiến lực của Garp.

Nếu như Garp nhận chức Đại Tướng, thì cho dù chiến lực của lão có mạnh hơn nữa, thì lão cũng phải tuân lệnh của chính phủ thế giới.

Đây là điều kiện bắt buộc khi thăng nhiệm chức vị Đại Tướng hải quân, bởi vậy Garp cũng vì không muốn nằm trong sự khống chế của chính phủ thế giới, cho nên lão từ chối đảm nhiệm Đại Tướng.

Những người biết chuyện, kể cả có trung thành với hải quân, hay là trung thành với chính phủ thế giới hay không, đều chỉ im lặng bàn tán.

Nhưng mọi người đều ăn ý không đứng lên phát biểu một câu nào, bọn hắn đang chờ đợi, bọn họ đều biết, đây là một lần giằng co giữa hải quân cao tầng cùng chính phủ thế giới.

Dù trong lòng rất nhiều người, đều biết chắc rằng, cho dù cao tầng hải quân có khó chịu như thế nào, cuối cùng rồi cũng sẽ tuân theo ý muốn của Ngũ Lão Tinh làm việc.

Nhưng không ngại bọn họ trong lòng còn chút hi vọng a, nhưng cuối cùng bọn hắn đều phải thất vọng thôi.

“ chuyện này Ngũ Lão cứ việc giao cho hải quân đến làm, hải quân chúng ta sẽ cố gắng hết sức làm cho các vị quý tộc một câu trả lời hài lòng!”

Quả nhiên không giằng co bao lâu, thì Nguyên Soái Sengoku thanh âm vang lên, rất nhiều người từ trong thanh âm của hắn cảm nhận được hắn bất đắc dĩ.

Những người trong lòng có một chút hi vọng, hi vọng hải quân sẽ một lần không làm theo ý của chính phủ thế giới.

Bọn họ biết rằng hi vọng này không thể thực hiện, nhưng khi việc diễn ra trước mắt, bọn hắn trong lòng cũng thất vọng cực độ.

Nhưng có vẻ là đã quen thuộc rồi, cho nên nhiều người trong lòng thất vọng mất mát, những không ai thể hiện ra ngoài mặt.

Thần sắc trên mặt bọn họ đều như thường, hơn nữa có rất nhiều người biểu tình trên mặt quả thế, bọn họ đã đoán trước được kết quả rồi.

Còn Sengoku, khi hắn nói lên một câu này, thì cả người hắn như già đi mấy tuổi, hắn nhiều lần trong lòng muốn phản kháng.

Muốn làm theo tâm của mình, nhưng nhiều lần, hắn đều làm ngược lại, đều làm việc trái với lương tâm, hắn không thể đi ra cái bóng của chính phủ thế giới đè trên đầu.

Tsuru ngồi ở đó, trong ánh mắt lóe lên vẻ thất vọng một cái rồi biến mất, bà cũng biết hi vọng của mình rất xa vời, bà hi vọng hải quân có thể hành động theo đúng thiên chức của mình.

Nhưng bao nhiêu năm rồi, từ hi vọng, để rồi tuyệt vọng, dù hải quân càng ngày càng lớn mạnh, cho dù bị chính phủ thế giới chén ép, hải quân vẫn đem lại cho bà một chút xíu niềm tin.

Nhưng sau ngày hôm nay, bà thấy chỉ là tuyệt vọng thôi, bà xem như đã nhận rõ ràng, chỉ cần chính phủ vẫn còn, thì hải quân có mạnh hơn hiện tại gấp đôi.

Cũng không thể phản kháng lại chính phủ thế giới được, mà hiện tại chính phủ thế giới tâm chén ép hải quân càng ngày càng mạnh.

Thì hải quân duy trì chiến lực hiện tại đã khó khăn rồi, chứ đừng nói là phát triển lớn mạnh, đột nhiên lúc này Tsuru trong lòng có xúc động muốn từ chức về hưu.

Có điều khi bà nhìn thấy thần sắc mệt mỏi già nua của Sengoku, thì xúc động đó lập tức biến mất, bà quay đầu lại nhìn Garp kế bên.

Ánh mắt kiên định trở lại, dù hải quân không còn có tương lai gì, nhưng bà vẫn còn mấy người bạn già vì hải quân mà cố gắng a.

Một khi bọn hắn còn vì hải quân cống hiến sức lực, thì bà vẫn sẽ ở lại hải quân một ngày, chỉ khi nào bọn họ từ bỏ, thì bà mới sẽ từ chức về hưu thôi.

Trên hình chiếu, khi Ngũ Lão Tinh nghe âm thanh của Sengoku vang lên, thì năm người ánh mắt đều toát ra vẻ hài lòng.

Bọn hắn tổ chức cuộc họp này, mục đích xem như thành công, từ lúc có quyết định này, thì bọn hắn đều không cho rằng Sengoku sẽ dám chống lại bọn họ.

Quả nhiên bọn hắn đều đoán đúng rồi, lúc này chợt trong lòng năm người có suy nghĩ, có phải trước đó chèn ép hải quân hơi quá gắt gao hay không.

Nhưng sau đó bọn hắn nghĩ lại tình hình mấy năm này của chính phủ thế giới, thì lập tức trong lòng chút suy nghĩ này biến mất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.