Chương trước
Chương sau
“ không đúng, có lẽ có một người, sỡ hữu kiếm thuật sẽ không chút thua kém đâu, thậm chí còn có thể mạnh hơn một chút!”: đột nhiên Mắt Ưng chợt nhớ tới một người.

Một người quyền cao chức trọng, thậm chí nắm giữ quyền sinh sát của rất nhiều rất nhiều người, một trong Ngũ Lão Tinh.

Một vị dùng kiếm, trong tay lão cũng có một thanh Vô Thượng Đại Bảo Kiếm, hơn nữa theo thông tin ngầm mà hắn thu thập được.

Thì lão này kiếm thuật thông thần, đời trước kiếm sĩ đệ nhất thế giới chỉ trụ được trong tay lão không quá mười phút thì bại trận.

Hơn nữa chưa chắc lão đã toàn lực ra tay, vị kiếm sĩ kia từng nghi vấn, trận chiến đó vị Ngũ Lão Tinh kia đánh với hắn hoàn toàn chỉ là vui đùa.

Không thực sự nghiêm túc, nếu không lão chưa chắc đã trụ được gần mười phút như vậy, có thể sẽ chỉ trong vài chiêu là bại trận thôi.

Hơn nữa vị kiếm sĩ đệ nhất thế giới kia đang thời kỳ đỉnh phong a, chiến lực mạnh hơn lúc Mắt Ưng khiêu chiến người này cao tận mấy thành, nhưng cũng chỉ trụ được gần mười phút.

Trận chiến giữa hắn và vị kiếm sĩ đó thì kéo dài vượt qua nửa giờ hơn mới kết thúc, mà vị kiếm sĩ kia đã đi vào tuổi già rồi, chiến lực giảm đi nhiều, mặc dù khi đó hắn cũng chưa mạnh như hiện tại.

Nhưng thời kỳ đó thì cảnh giới của hắn cũng đã là Đại Kiếm Hào đỉnh phong rồi, chỉ còn thiếu chút nữa là đột phá đến Đại Kiếm Hào viên mãn.

Hiện tại hắn thì có lẽ chỉ mạnh hơn vị kiếm sĩ kia ở thời kỳ đỉnh phong một chút, cao lắm có thể trụ trong tay của vị Ngũ Lão Tinh kia mười lăm phút mà thôi, đây còn với điều kiện vị Ngũ Lão Tinh kia không nghiêm túc cùng hắn đánh.

Hơn nữa hắn từ trong miệng của đời trước kiếm sĩ đệ nhất thế giới, vị Ngũ Lão Tinh kia cũng được truyền thừa một bộ kiếm thuật cổ xưa cực kỳ mạnh mẽ.

Lúc lão đánh với hắn chỉ dùng ra một chiêu lúc cuối trận đánh tan hắn đứng vững người thắng cuộc.

Chỉ một chiêu đánh tan kiếm tâm của vị kiếm sĩ kia, đủ biết một kiếm này uy lực kinh khủng cỡ nào.

Hiện tại hắn cảm giác bộ kiếm thuật của Lâm, hoàn toàn có cùng cấp bậc với bộ kiếm thuật của vị Ngũ Lão Tinh kia.

Còn so sánh mạnh yếu thì hai người phải đánh qua mới biết được, với điều kiện cảnh giới hai bên phải có điểm cân bằng mới được.

Nếu Lâm chỉ còn là cảnh giới hiện tại, thì Lâm chỉ có thảm bại mà kết thúc thôi.

Suy nghĩ trong đầu thì rất nhiều, nhưng tốn hao thời gian một cái chớp mắt cũng chưa tới, Mắt Ưng vội vàng thu thập cảm xúc hâm mộ Lâm lại.

Hắn hiện tại cực kỳ hâm mộ may mắn của Lâm, đạt được một bộ siêu cấp kiếm thuật, quả thật là bớt đi rất nhiều thời gian mày mò.

Chỉ cần theo chỉ dẫn trong bộ kiếm thuật kia tu luyện, thì kém nhất cũng là Đại Kiếm Hào viên mãn cảnh.

Không như hắn phải tìm kiếm tự học mấy chục năm, mới có thể đi tới cảnh giới như ngày hôm nay.

Nói hắn không hâm mộ đó là giả rồi, cái gì tự học tự cảm ngộ, sẽ khắc sâu căn cơ càng chắc đó là nói nhảm.

Tự tìm kiếm con đường của mình, mà không có chỉ dẫn, thì sẽ gặp phải rất nhiều thất bại cùng trắc trở.

Nếu như một người có sẵn chỉ dẫn để đi tới đích chỉ cần một ngày, mà một người không có chỉ dẫn.

Để có thể tìm tới đích đến tốn hao có thể là một ngàn ngày, thậm chí nhiều hơn, đây chính là chênh lệch không thể bù đắp.

Ầm … ầm … ầm

Trong lúc Mắt Ưng vừa mới thu thập lại suy nghĩ xong, thì từng tiếng nổ rung trời vang lên, đối diện hắn là Lâm, lúc này Lâm đã không còn tích xúc lực lượng nữa.

Kiếm của hắn đã từ từ rút ra khỏi vỏ, mỗi khi kiếm của Lâm rút khỏi vỏ nhiều hơn một chút, thì áp lực xung quanh Lâm phạm vi mấy ngàn mét đột ngột gia tăng.

Thậm chí những hòn đất đá đều vì áp lực quá khủng bố mà bị chấn thành bột phấn, trên bầu trời mây đen lúc này đã hoàn toàn bị áp lực chấn nát thành nhiều đám nhỏ.

Nhưng kỳ lạ là lôi điện giữa các đám mây vẫn đan vào nhau, tạo ra một bầu trời toàn là sấm sét bay loạn, như là một cái khổng lồ lưới điện bao trùm cả hòn đảo vậy.

Hơn nữa những khi các tia sấm chớp va chạm với nhau, chúng tạo ra từng tiếng vang kinh thiên, đinh tai nhức óc.

Những người quan chiến đằng xa đều cảm giác lỗ tai on gong rất khó chịu, một số người yếu một chút thì lỗ tai bắt đầu chảy máu.

Bọn hắn chịu đựng đã sắp tới giới hạn, hơn nữa không gian khu vực của Lâm, ban đầu thì là một màu tối u ám.

Giống như là trời sắp tối, nhưng hiện tại thì gần như tối đen rồi, chiêu kiếm của Lâm bao phủ một nửa bầu trời.

Làm cho bầu trời trở thành đen nhánh, dù không có mây che đi ánh nắng, nhưng vẫn không có một tia ánh nắng nào có thể chiêu sáng được khu vực này.

Còn Mắt Ưng một nửa khác, thì một màu xanh lá bao phủ một nửa bầu trời khác, nhưng những đám mây bên hắn hoàn toàn là một màu trắng.

Không hề có một tia sấm chớp nào, theo từng gây trôi qua, thì những đám mây này bị lây nhiễm từ Mắt Ưng.

Chúng từ từ chuyển màu trở thành một màu xanh lá, Mắt Ưng cũng đã bắt đầu chuẩn bị vung kiếm, hắn vẫn không có dùng ra chiêu thức gì.

Hoàn toàn chỉ là một thức chém thẳng của cơ bản kiếm thuật thôi, nhưng một kiếm này sẽ bao hàm bảy thành thực lực của Mắt Ưng.

Hơn nữa còn được đỉnh cấp Haki vũ trang của Mắt Ưng gia trì, uy lực tăng lên ít nhất cũng phải ba bốn thành.

Hơn nữa đỉnh cấp Haki vũ trang, độ cứng rắn cực kỳ kinh khủng, rất khó phá vỡ, làm cho một chiêu này càng thêm nguy hiểm
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.