Chương trước
Chương sau
Chuyện này làm cho Sengoku rất là phiền muộn, đồng thời trong lòng bất mãn với chính phủ thế giới cùng Ngũ Lão Tinh lại càng nhiều, thậm chí ẩn ẩn sinh ra chút oán hận trong lòng rồi.

“ vậy ngoài cách đó ra thì chúng ta còn cách gì? ”: Tsuru nghe Sengoku nói, thì bà lại hỏi ngược lại.

Sengoku nghe Tsuru hỏi ngược lại, thì thần sắc cứng lại, sau đó thì thở dài nói: “ không còn cách nào!”

Tsuru nhìn thần sắc chán nản của Sengoku, thì thầm lắc đầu, bà cũng biết tình hình hiện tại của hải quân, bên ngoài thì có hải tặc cùng quân cách mạng nhìn chằm chằm.

Bên trong thì có chính phủ thế giới cùng đám quý tộc nhìn chằm chằm, thậm chí là nghi kỵ, sợ hải quân phát triển quá lớn thì mất kiểm soát phản bội bọn hắn.

Đến mức nội bộ bên trong cũng bị chính phủ thế giới xếp người vào, làm cho rất nhiều mệnh lệnh đều rất khó thực thi.

Mặc dù biết nguyên căn trong đó, nhưng bà cùng Sengoku cũng hết cách, bọn họ vẫn không thể chống lại mệnh lệnh của Ngũ Lão Tinh a, Garp ngồi kế bên cũng trầm mặc lại.

Thường ngày thì vào lúc này lão sẽ nhảy vào thay đổi chút không khí, hoặc thẳng thắng ngay tại chỗ ngủ gục.

Nhưng lần này lão hoàn toàn trầm mặc, trừ đầu tới cuối không có muốn tham gia ý tứ, cũng không ngủ.

Mắt nhìn thấy hai người bạn già thần sắc biến ảo, thậm chí trong đáy mắt còn hiện lên chút đắng chát, thì trong lòng cũng thở dài cùng khó chịu, nhưng lão cũng không nói gì.

Đối với lão từ khi cả đời đối thủ là Roger qua đời, thì tâm lão đã lạnh rồi, hơn nữa trải qua nhiều năm như vậy, hải quân cùng chính phủ thế giới cũng đã hoàn toàn làm cho lão thất vọng.

Nếu không phải mấy người bạn già còn cống hiến cho hải quân, thì lão đã muốn nghỉ hưu từ lâu rồi.

Đây cũng là vì sao, mà trước đây hải quân cùng chính phủ thế giới nhiều lần muốn cho lão tiếp nhận chức vị Đại Tướng.

Nhưng lão hoàn toàn không đồng ý, một khi trở thành Đại Tướng, thì chẳng khác nào phải hoàn toàn tuân lệnh thế giới chính phủ.

Chỉ khi nào còn ở Trung Tướng cấp, thì mới còn chút tự do nhất định thôi, trong lòng thì tâm tư ngàn vạn, nhưng Grap cũng chợt nghĩ tới Lâm.

“ một người tuổi trẻ tương lai vô hạn a, thật không biết đám nhóc con này từ đâu xuất hiện, toàn là người tuổi trẻ a, nếu bọn họ đều là hải quân thì tốt biết mấy!”: Grap trong lòng lẩm bẩm lấy.

Phải nói không chỉ lão, mọi thế lực lớn từ khi biết Lâm bọn hắn, thì rất nhiều người cũng rất khiếp sợ cùng nghi hoặc, đám người này không chỉ đủ mạnh, còn quá trẻ tuổi.

Phải chỉ có một hai người trẻ tuổi thì không nói, dù sao từ xưa tới nay chưa phải là chưa từng suất hiện thiên tài kinh thế, tuổi còn nhỏ mà đã là cường giả đỉnh cấp.

Ví dụ như vậy mấy trăm năm này suất hiện cũng không ít đâu, nhưng đây không phải một hai người a, mà là một đám, một tổ chức, mấy trăm mấy ngàn người, đều tuổi rất trẻ.

“ vậy chỉ có thể phái người giám thị động tĩnh của Đảo Cá Voi cùng Mắt Ưng thôi, Aokiji ngươi tùy thời chuẩn bị sẵng sàng nhận lệnh suất phát, nếu thật cả hai lưỡng bại câu thương, thì ngươi lập tức tới tiêu diệt hoặc bắt giữ người kia, còn Mắt Ưng tên này thì không cần để ý tới hắn!” 

Sau nhiều lần suy nghĩ, Sengoku cũng chỉ đành phải ra mệnh lệnh như vậy, hắn không phải không muốn tóm cả hai, nhưng hải quân không ra sức a.

Aokiji ngồi cách đó không xa trong mắt tinh quang chợt lóe, lần trước cùng Lâm giao đấu thoáng qua, vẫn làm cho hắn ấn tượng rất lớn. 

Một phần vì tuổi tác của Lâm mà kinh ngạc, một phần vì kiếm thuật kỳ lạ của Lâm mà tiếp tục kinh ngạc cùng hiếu kỳ, làm cho hắn ấn tượng rất sâu.

Tên của Lâm không chỉ kỳ lạ, từ khi trở về, hắn đã từng thử tìm kiếm tin tức về người có tên giống Lâm như vậy, nhưng hắn tìm rất lâu không có kết quả gì.

Hơn nữa hắn còn chuyên môn tìm lật các tin tức về các cường giả kiếm đạo, từ khi chính phủ thế giới thành lập đến bây giờ từng suất hiện cường giả kiếm đạo hải quân đều có ghi chép.

Nhưng kỳ lạ là kiếm thuật của Lâm hoàn toàn chưa từng suất hiện qua, phải biết cho dù là Mắt Ưng, kiếm sĩ đệ nhất thế giới hiện tại, kiếm thuật của hắn cũng có một phần học tập từ các tiền bối.

Bởi vậy mặc dù hắn đi ra phong cách của riêng mình, nhưng nếu chú tâm tìm hiểu, thì vẫn có thể từ lịch sử tìm kiếm được chút tin tức về môn kiếm thuật của Mắt Ưng.

Nhưng Lâm thì hoàn toàn khác, kiếm thuật của hắn theo Aokiji thì là một môn kiếm thuật chưa từng suất hiện trên thế giới này, bởi vậy làm lòng hiếu kỳ của Aokiji với Lâm càng lớn.

Nếu Lâm biết hắn bị Aokiji hiếu kỳ, muốn thăm dò hắn kỹ càng, thì chắc chắn hoa cúc sẽ siết chặt, đồng thời ngửa đầu lên trời hô to.

Ta không chơi Gay, ngươi có thể tìm tới tình nhân của ngươi Akainu mà ân ái, đừng nên tìm tới ta a, đáng tiếc Lâm không biết hắn bị Aokiji ghi nhớ rồi.

Hắn lúc này còn đang chuẩn bị sẳng sàng nghênh đón Mắt Ưng đây, Lâm cũng biết đây lại là một cơ hội.

Chỉ cần hắn có thể cùng Mắt Ưng đánh không phân cao thấp, thì danh tiếng của hắn sẽ đạt được thêm một bước gia tăng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.