Chương trước
Chương sau
Rorein đột nhiên dừng bút lại, sau đó ngẩn mặt lên nói với Lâm, hắn mấy tháng này cũng thông qua vài thương nhân, bí mật mua được một ít trái ác quỷ.

Nhưng năng lực đều không quá tốt, nên cũng không biết làm sao sử lý dù sao quyền hạn của hắn cũng không đủ để tự ý phân phối những thứ này, bởi vậy hắn đành nói việc này cho Lâm tự định đoạt thôi. 

Hơn nữa còn kèm trước đó tổ chức tích lũy, dù sao bọn hắn diệt nhiều hải tặc như vậy, cho dù chỉ là 1 so 100, diệt 100 đoàn hải tặc mới thu được 1 trái ác quỷ, thì tích lũy tới hiện tại cùng rất nhiều a.

Lâm nghe Rorein nói, hắn cũng biết người này muốn ý tứ là gì rồi, chủ yếu là tìm thời cơ thích hợp phân phối những trái ác quỷ này cho người khác thôi.

Lâm cũng đang có ý định này, nhưng vẫn chưa có cơ hội, có lẽ tìm cơ hội ban thưởng cho một số thành viên, vòng trong vòng ngoài đều được.

Tốt nhất là đều ban thưởng những năng lực yếu kém cho nhân viên vòng ngoài, hiện tại các thành viên vòng trong của tổ chức, tiền đồ đều rất rộng lớn.

Cho bọn hắn ăn mấy loại trái ác quỷ yếu kém, thì quá phí phạm tiềm lực của bọn họ, không đáng phải như vậy.

Còn không bằng để bọn hắn chuyên tâm tu luyện thể phách, như vậy còn có lời hơn, nếu năng lực khá thì còn không có gì, cho một chút thành viên thiên phú hơi kém ăn vào cũng không vấn đề.

Nhưng hiện tại đa số trái ác quỷ mà tổ chức thu được, chín phần đều thuộc loại rất rác rưởi năng lực, bởi vậy Lâm mới có suy nghĩ phân phối cho nhân viên vòng ngoài sử dụng.

Làm như vậy có thể đề cao lòng trung thành của những người này, hơn nữa biết đâu còn có thể khai quật ra một vài thiên tài a.

Chỉ cần có thể thức tỉnh, thì năng lực có rác rưởi hơn nữa, tăng phúc cho bản thân vẫn rất nhiều, tăng gấp mấy lần là bình thường. 

Nhưng không thể quá dễ dàng phân cho bọn hắn, ít nhất phải chờ bọn hắn lập đại công, hoặc chăm chỉ trung thành với tổ chức một đoạn thời gian.

Thì Lâm mới có thể phân phối cho bọn hắn được, dù sao đây cũng là trái ác quỷ a, năng lực có yếu thì giá trị của nó cũng không ít hơn 100 triệu beri.

Hiện tại trong bảo khố của tổ chức cũng tích lũy hơn 20 viên rồi, đây cũng là một số tiền lớn a, nhưng Lâm vẫn quyết định giữ lại để làm phần thưởng cho nhân viên vòng ngoài.

Hắn không làm việc mổ gà lấy trứng như vậy, hơn nữa khoảng thời gian mà tài chính thiếu hụt của tổ chức đã trôi qua rồi.

Hiện tại mặc dù cũng phải có chút tiết kiệm, không dám mạnh tai tiêu sài phung phí, nhưng không đến nỗi phải bán đi trái ác quỷ bù đắp.

Nếu không thì Lâm cũng không dặn dò Rorein mua sắm thêm trái ác quỷ làm gì, nhất là bọn hắn mua sắm toàn bộ đều năng lực không mạnh.

“ được nếu như vậy thì, nếu là năng lực tốt, thì có thể cho nhân viên vòng trong của tổ chức dùng, nếu như bọn hắn muốn, còn những năng lực quá yếu, thì cứ trước tiên giữ lại đi, chờ khi nào Phòng Vệ Quân, hoặc những nhân viên vòng ngoài kia lập công lao, thì thưởng cho bọn hắn,

Hoặc có thể tưởng thưởng cho một ít người chăm chỉ tu luyện, tiến bộ nhanh, còn trung thành cũng không yếu, cũng có thể suy xét ban thưởng, biết đâu có thể đào tạo ra một ít thiên tài thì sao, còn nếu không có thì cũng không tổn thất gì quá lớn,

Dù sao chúng ta mua sắm trái ác quỷ cũng là số ít, đại đa số toàn bộ đều là đoạt được từ hải tặc, không cần quá để ý làm gì, làm như vậy thì thu mua lòng người vẫn rất tốt!”

“ừm, tốt!”: Rorein gật đầu tiếp tục viết, hắn cũng biết lão đại nói đúng, trước đó hắn cũng có ý định như thế, nhưng dù sao cũng phải hỏi thăm sự đồng ý của lão đại cái đã, quyền hạn của hắn không đủ. 

Hắn biết, dù hắn tự ý làm chuyện này, Lâm cùng một số người từ trong đảo đi ra không có ý kiến gì, nhưng những thành viên mới gia nhập thì khác biệt a.

Bọn họ tất nhiên sẽ có ý kiến, mặc dù không dám nói ra, nhưng cũng sẽ có chút bất mãn trong lòng, Rorein cũng không muốn nhìn thấy.

Vì chút chuyện nhỏ mà làm cho tổ chức chôn xuống tai họa ngầm trong tương lai, thường rất nhiều xích mích to lớn, đều bắt nguồn từ những việc nhỏ nhoi không đáng kể.

Nhưng lòng người là vô chừng, có thể vì một chút khó chịu, cũng có thể chôn xuống mầm họa trong tương lai.

Bởi vậy Rorein dù được Lâm trao cho quyền lực rất lớn, nhưng hắn chưa bao giờ thể hiện ra vượt quyền.

Những chuyện quan trọng đều hỏi qua ý kiến của Lâm, hoặc tổ chức các cuộc họp bàn tiếp thu ý kiến của những cán bộ khác, cùng nhau ra quyết định, làm như vậy thì không ai có ý kiến gì.

Hơn nữa bản chính thân Lâm cũng biết, một tổ chức nếu không có quy củ, thì tổ chức này sẽ tồn tại không bao lâu.

Bản thân hắn hiểu rất rõ Rorein, nhưng hắn vẫn không ngăn chặn hành động của Rorein, dù là người một nhà cũng phải có quy củ mới được.

Hơn nữa Lâm hiểu Rorein, nhưng người khác chắc gì đã hiểu đâu, không khéo lại cho rằng hắn thiên vị này nọ, bởi vậy quy củ là phải giữ vững mới có thể phục chúng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.