Chương trước
Chương sau
Chỉ chờ tới đêm sẽ tổ chức đại tiệc tới sáng để chúc mừng, đương nhiên Lâm phải xuất hiện tham gia một chút, nhưng hắn xuất hiện cũng không lâu thì đi.

Một là sự có mặt của hắn làm cho mọi người không tự nhiên lắm, những người cán bộ Lâm đem từ vô danh đảo ra thì không có gì, chỉ có những người mới gia nhập tổ chức vẫn rất gò bó.

Hơn nữa bọn họ chứng kiến chiến lực như thần, hủy thiên diệt địa lúc trước của Lâm, cho nên càng câu nệ hơn một chút, bởi vậy hắn rời đi sớm mọi người đều nhẹ thở một hơi.

Thứ hai thì Lâm vẫn còn bị nội thương chưa tốt, hắn cũng không muốn ngồi lâu làm gì, ăn no đủ thì hắn lập tức trở về dưỡng thương, ngày hôm nay hai trận đánh không lâu lắm.

Nhưng tiêu hao tinh lực của Lâm cực lớn, nhất là trận đánh với Aokiji, hầu như lúc nào hắn cũng phải tập trung cao độ, hơn nữa còn phải đấu trí với Aokiji.

Tránh cho người này phát giác hắn miệng cọp gan thỏ mà truy tới cùng, bởi vậy tâm thần tiêu hao càng to lớn, kèm theo bị thương cho nên Lâm vẫn rất mệt mỏi.

Bởi vậy khi hắn trở về phòng không lâu, thì chìm vào giấc ngủ say, một giấc này Lâm ngủ tới tận trưa hôm sau mới tỉnh.

...

Trong lúc Lâm còn chưa thức dậy, thì rạng sáng hôm sau, tin tức cuộc chiến giữa Lâm và Doflamingo, sau đó thêm sự loạn nhập của Aokiji đại tướng bay đầy trời.

Những hải tặc nhỏ yếu thì lập tức từ tin tức nói trên, kính ngưỡng Lâm như thần linh, một người đơn đấu hai vị cường giả có danh tiếng lâu năm.

Không chỉ vậy hắn còn thắng Doflamingo, đánh ngang tay với một đại tướng hải quân, phải biết từ xưa tới nay, chính phủ thế giới thành lập mấy trăm năm.

Danh hiệu hải quân đại tướng cường đại in sâu vào lòng người rồi, chỉ cần có người có thể cùng đại tướng ngang tay, thì đại biểu cho đó là cường giả đỉnh cao nhất.

Không chỉ như thế những cường giả độc hành hiệp như mắt ưng, cũng từ báo chí nhận được thông tin của Lâm, hơn nữa trên đó nói kiếm đạo của Lâm cực kỳ cao siêu.

Có thể so sánh cùng thâm niên Đại Kiếm Hào, dù sao trên đó có nói rõ ràng, Aokiji vì đón đở kiếm thuật của Lâm mà bị thương nhẹ.

Chỉ cần nhìn thấy dòng chữ này mắt ưng biết kiếm đạo của Lâm rất mạnh, lập tức người này dâng lên hứng thú.

Mấy năm gần đây mắt ưng không tìm được một đối thủ ra dáng, bởi vậy kiếm đạo của hắn tiến bộ hết sức chậm chạp.

Mặc dù hắn được vinh dự làm kiếm sĩ mạnh nhất thế giới rồi, nhưng mắt ưng không hề thỏa mãn với hiện trạng, mặc dù hắn là kiếm sĩ mạnh nhất thế giới.

Nhưng hắn vẫn không đủ sức đánh bại một Tứ Hoàng, nhiều lắm chỉ đánh ngang tay trong thời gian ngắn thôi, mắt ưng có thể cùng Tứ Hoàng Shank tóc đỏ đánh ngang tay.

Chủ yếu là bọn họ so đấu kiếm thuật thôi, mà sở trường của Shank tóc đỏ là Haki chứ không phải kiếm thuật.

Bởi vậy mắt ưng mới có thể làm được ngang tay, bởi vậy khi biết Lâm có thể so sánh cùng Đại Kiếm Hào, mắt ưng lập tức dâng lên hứng thú mãnh liệt.

Hắn cũng từ trên báo chí biết được nơi Lâm đang ở, tiếc là hiện tại hắn đang ở Tân Thế Giới, hơn nữa mắt ưng cũng đang có việc phải làm, bởi vậy lúc này hắn chỉ có thể ghi nhớ Lâm.

Sau khi xong việc hắn quyết định tìm tới Lâm so đấu kiếm thuật, Lâm đang ngủ không biết có một cường giả đang nhớ thương hắn đâu.

Tin tức không dừng lại đó, mà theo chim hải âu phân tán phạm vi càng rộng, bao trùm toàn bộ thế giới các nơi, thì đến dân chúng cũng biết tin tức.

Mặc dù bọn họ không biết đại tướng cấp bậc mạnh ra sao, nhưng danh hiệu hải quân đại tướng in vào trong lòng bọn họ quá sâu rồi, cho nên lập tức đa số dân chúng dâng lên cảm súc sợ hãi đối với Lâm.

Tin tức cũng truyền trở về Vô Danh Thôn, trong thôn tất cả mọi người lập tức hết sức kinh ngạc, Lâm bọn họ mới ra biển mấy năm a, hiện tại đã có thể cùng hải quân đại tướng so tài rồi.

Nhất là Edgar thầy của Lâm, Edgar cũng hết sức kinh ngạc cùng không thể tin được, mặc dù trước khi Lâm ra khơi, hắn có thử thăm dò chiến lực của Lâm.

Dù biết Lâm rất yêu nghiệt, đại tướng cấp sớm muộn cũng đạt tới, nhưng hắn không ngờ người học trò này tiến bộ nhanh như vậy, mới có hơn hai năm a, thiên phú thật khủng khiếp.

Như vậy thì tương lai Edgar tin chắc Lâm sẽ không dừng lại ở đại tướng cấp, nếu hắn bình an trưởng thành tiếp, có lẽ Tứ Hoàng cấp chiến lực lại sẽ suất hiện một người, mà thời gian sẽ không quá lâu rồi.

Lâm không biết tin tức của hắn được truyền về tới Vô Danh Thôn, hơn nữa thầy Edgar còn vì vậy mà đánh giá tương lai của hắn rất cao.

Nhưng nếu Lâm biết thầy Edgar chỉ đánh giá hắn là một tương lai Tứ Hoàng cấp chiến lực, thì sẽ không cho là đúng, hắn thuộc tính tăng lên mặc dù có một phần là nhờ tu luyện.

Nhưng chỉ một phần nhỏ thôi, chín phần là từ thăng cấp kỹ năng tăng thêm, hơn nữa từ hệ thống Lâm xác định được, điểm thuộc tính mà Lâm có thể sở hữu không có hạn mức cao nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.