Chương trước
Chương sau
Người thiếu tướng kia gặp Sengoku giận dữ cũng toát mồ hôi lập tức trả lời, đồng thời trong lòng còn mắng bộ tình báo phế vật ban đầu sao không lập tức thông báo cho nguyên soái, kéo tận một tháng mới bắt hắn làm dê thế tội tới báo cáo, trong lòng cũng thở dài quan cao một cấp đè chết người a, mà trưởng quan tình báo bộ môn chức vụ dù chưa đạt đại tướng nhưng lại cao hơn trung tướng một cấp!

“ hừ, điều tra một tháng mà không có manh mới gì sao? Tình báo bộ môn càng lúc càng phế vật, chuyện này ta sẽ thông báo lên trên”: mặc dù tình báo bộ môn danh nghĩa là hải quân nhưng thực chất quan chỉ huy đến từ chính phủ thế giới, ngày thường vì có chút quan hệ với ngũ lão tinh mà rất ít cho hắn cái này nguyên soái sắc mặt tốt, hiện tại có cơ hội bỏ đá xuống giếng cớ sao không làm, ngoài mặt thì tức giận thực ra trong lòng cũng nhạc nở hoa.

Những quý tộc kia hắn không thèm quan tâm, mà những hải quân bị ám sát kia tất cả đều không phải thứ gì tốt, bởi vì có một ít quan hệ với quan viên của chính phủ thế giới mà leo lên được chức vị đó, ngày thường hay hoành hành ngang ngược tội ác ngập trời nhưng hắn cái này hải quân nguyên soái lại không làm gì được, hiện giờ có người trợ giúp hắn trừ bỏ đám này sâu mọt làm sao không vui.

Nhưng không vì thế mà hắn cảm kích những người này, bọn họ làm như vậy là không để chính phủ thế giới cùng hải quân vào mắt, hiện tại chỉ ám sát một chút tôm tép nhãi nhép nhưng không chắc sau này khẩu vị bọn họ sẽ càng lúc càng lớn, cho nên ngoài mặt điều cần làm hắn vẫn phải làm!

“ cho ta tiếp tục điều tra, cử đi cp6 cùng cp7 đi đông hải điều tra cặn kẽ, nếu chỉ là một người thì lập tức bắt lại nếu không được thì có thể tiêu diệt tại chỗ, nếu là một đoàn đội hay tổ chức thì không được hành động thiếu suy nghĩ phải lập tức báo cáo lên tránh làm cho bọn họ cảnh giác, yêu cầu các quan viên của thế giới chính phủ ở đông hải phối hợp các ngươi điều tra, nếu không phối hợp lập tức cách chức đưa vào Impel Down nhốt lại”: Sengoku lập tức đưa ra mệnh lệnh, sau đó thì bấm số điện thoại trùng liên lạc toàn quân tổng soái cương cốt Kong, và được sự đồng ý, sau hai ngày thì công văn đã được phê duyệt và tổ chức cp lập tức hành động.

Lâm vẫn còn trên Cook Island ăn uống thả cửa và không hề hay biết gì việc xảy ra ở tổng bộ hải quân, mà dù có biết thì hắn cũng không quan tâm, trải qua một năm tu luyện khắc khổ đoàn đội 150 người theo hắn ra khơi cũng có tiến bộ nhảy vọt, đại đa số đều có thiếu tướng chiến lực, mới vào trung tướng cũng có hơn mười người và đều thuần thục vận dụng song sắc Haki.

Cp6 cùng cp7 đều chỉ phụ trách tình báo, dù bọn họ cũng là ngàn tuyển một mới vào được nhưng vẫn yếu hơn các cp chuyên chiến đấu, nhưng chiến lực thì cũng khá mạnh đội trưởng cũng ít nhất là thiếu tướng hoặc mới vào trung tướng, đội viên thì ít nhất cũng mới vào chuẩn tướng hoặc chuẩn tướng đỉnh phong, mỗi một đội nhân số khoảng hai mươi người, dù sao không phải chủ chiến đấu cho nên nhân số thường nhiều hơn các cp khác.

Nhưng Sengoku đánh giá thấp chiến lực của bọn hắn, nên nếu biết việc này Lâm cũng không lo lắng, mấy ngày nay ngoại trừ ăn uống ra thì Lâm cũng chuẩn bị sẵng sàng lần thứ hai rời bến, lần này hắn mua hẳn hai tấm bản đồ một tấm thường dùng còn một thì dự phòng, ban đầu hắn tính mời một vị đầu bếp lên thuyền nhưng sau đó nghĩ lại hắn từ bỏ!

Hiện giờ hắn chưa tới lúc lộ diện, dù đang hóa trang không có ai nhận ra nhưng cẩn thận vẫn hơn, hắn cần làm là nhanh hơn tốc độ tới Grand Line nơi đó mới là nơi hắn đại triển thân thủ, dù đã hóa trang nhưng chỉ cần chiến đấu thì sẽ bị người khác nhận ra chiêu thức vũ khí thường dùng, mà hắn không thể đem mọi người thấy đều giết sạch, cho nên lúc nào còn ở đông hải hắn cần hạn chế ít chiến đấu!

Sau ba ngày chuẩn bị hoàn tất Lâm lập tức xuất phát, lần này hắn không ghé vào hòn đảo nào mà tiến thẳng tới Red Line, ở đông hải dù còn rất nhiều hòn đảo không có trong nguyên tác nhưng nơi này không có đối thủ co hắn, vì vậy chỉ có thể đến Grand Line nơi đó mới có nhiều hải tặc có treo thưởng cao!

Cùng với một ít đảo có trong nguyên tác Lâm cũng không muốn tới, có lẽ do yêu thích cá nhân cho nên hắn không muốn phá hư nguyên tác, ban đầu nguyên tác có rất nhiều câu chuyện cảm động về thành viên của nhóm mũ rơm, hắn không muốn thay đổi những tình tiết đó và cũng không muốn lôi kéo bất kỳ người nào của nhóm mũ rơm, hắn suy nghĩ tại sao mình phải làm thế, không có người thì chính mình bồi dưỡng chẵng lẽ làm người xuyên việt trong mình lại mang hệ thống trò chơi, dù cái trò chơi này không phải một mình hắn có nhưng mỗi người được phân một cái One piece thế giới a!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.