Agatha Maskin nhìn về phía Trần Văn Lâm, ý muốn hỏi hắn, chuyện này xử lý ra sao. Agatha Maskin chuyên về chiến đấu, chém giết hơn là xử lý những chuyện kiểu liên quan đến lợi ích, đàm phán thế này.
Làm Lãnh Chúa của một Thị Trấn cấp hai, hơn một triệu điểm Phồn Vinh, Trần Văn Lâm mặc dù không phải là người quản lý đa số sự vụ trong lãnh địa, nhưng kỹ năng về suy tính lợi ích, âm mưu này nọ thì hắn vẫn phải có chút ít.
Trần Văn Lâm bước đến bên cạnh Agatha Maskin nói: Agatha, theo anh thấy thì mấy người này nói thật, đám người này chạy trốn đến đây để tránh bị giết, nên bọn chúng rất quý trọng mạng sống của mình. Đối mặt với cái chết, bọn chúng sẽ không dám nói dối đâu. Agatha Maskin gật đầu đồng ý.
Trần Văn Lâm nhìn về phía người của Thất Đại Công Hội, tiếp tục nói: Mặc dù chúng ta tha cho các ngươi, nhưng cũng không thể bỏ qua dễ dàng như vậy được, nói đi, các ngươi tính đền bù thế nào? Hội Trưởng Jane Sinny nhìn mấy vị Hội Trưởng còn lại, khẽ bàn luận một chút, rồi nói: Hai vị, bọn ta tính đền bù cho ngài Kim Loại và Gỗ phẩm chất cam, ngài thấy thế nào? Theo bọn họ, hai người Agatha Maskin và Trần Văn Lâm khi mới đến đây, đã mua rất nhiều khoáng thạch, Kim Loại có phẩm chất tốt. Suy ra, hai người kia không thiếu Vàng, chỉ có thể dùng thứ mà họ đang tìm kiếm, như những vật liệu phẩm chất cao chẳng hạn, chắc là sẽ đủ.
Trần Văn Lâm thản nhiên nói: Chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-tranh-ba-yriel-dai-luc/1844328/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.