Nam Tước Jamal Colback lập tức bật thốt lên:Điều này là không thể nào.Bùi Phương Thảo kỳ quái hỏi:Có gì không ổn sao Nam Tước Jamal Colback. Ta nghĩ cách này đã rất vẹn toàn rồi a. Lãnh địa của Thị Trấn Markham rất lớn, chỉ cần xây dựng thêm chỗ ở, là đủ để các vị và người dân của các vị sinh sống rồi a.Quả thật như Bùi Phương Thảo nói, ba vùng Thị Trấn Markham, Thung Lũng Ngọc cùng Rừng Villiant là vô cùng rộng lớn, phải nói rằng cư dân của Thị Trấn Markham còn chưa sử dụng hết một phần chục nghìn đất đai nơi này. Có rất nhiều nơi vẫn còn là rừng rậm chưa khai thác. Cho dù có hai mươi triệu người đến ở, cũng dư chỗ. Mà tổng cư dân của mấy vị Lãnh Chúa kia cộng lại, còn chưa tới ba trăm nghìn người.
Nhưng tại sao Nam Tước Jamal Colback lại phản đối? Bởi vì bọn họ mang người dân vào đây, thì chắc chắn những người dân kia sẽ trở thành người của Thị Trấn Markham luôn. Tài sản của bọn họ, Trần Văn Lâm không thèm để ý, chút đồ đó còn không bằng mấy viên Soul Gem, nhưng gần ba trăm nghìn người kia, thì hắn lại cực kỳ để ý.
Những người dân kia, khi được hưởng đãi ngộ của Thị Trấn Markham, thì sẽ không đi nữa, ở lại Thị Trấn Markham luôn. Những Lãnh Chúa kia chắc chắn không dám ép buộc họ trở về, bảy mươi nghìn binh sĩ Thị Trấn Markham không phải để trưng.
Bọn người Nam Tước Jamal Colback dư thừa trí tuệ để biết rõ, đây là chỉ có vào, mà không có ra. Nếu bọn họ đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-tranh-ba-yriel-dai-luc/1844284/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.