Dulcie Maris dẫn đầu thành viên của mình, tiến sâu vào trong tòa lăng mộ cổ xưa này.
Bên trong này không khí cực kỳ khó ngửi, phải nói là rất ẩm mốc, mùi của đồ cũ kỹ, mục nát tản ra. Làm cho Dulcie Maris cảm giác khá là buồn nôn.
Nhìn thấy một con Dread Acient Elve tiến lên, nàng không chút do dự trút bực dọc vào người nó. Nhưng động tác cũng rất ưu nhã. Một kiếm đứt đầu. Ôn nhu là so với những Dragon Slayer khác, chứ nữ nhân bình thường, chặt đầu người không thể xem là ôn nhu được.
Lăng mộ này tồn tại từ thời vô cùng cổ xưa, nhưng bên trong vẫn còn cơ quan chiếu sáng. Năng lượng được cung cấp từ rất nhiều Energy Core, nên những bóng đèn ma thuật kia vẫn tỏa sáng sau hàng triệu năm.
Dulcie Maris càng đi sâu vào trong, càng cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Bình thường, những nhân vật lớn khi chết, sẽ được chôn cất trong một lăng mộ với đầy cơ quan cạm bẫy, Người Gác Mộ, Thủ Hộ Thú,.... những thứ vô cùng mạnh mẽ.
Còn lăng mộ của vị Thân Vương Acient Elve này, lại không hề có chút cạm bẫy, chướng ngại vật nào. Chỉ trừ lúc đầu có mấy nghìn con Dread Acient Elve chặn đường, còn lại thì lâu lâu mới có một con xuất hiện. Không hề bình thường một chút nào.
Lúc này, cô bé thân thiết với Dulcie Maris lên tiếng:Quân Đoàn Trưởng, chị có thấy chúng ta vào bên trong này cũng quá đơn giản không?Dulcie Maris gật đầu, bên trong mũ giáp, gương mặt nàng có chút nghiêm trọng, dùng giọng trầm thấp nói:Không có cơ quan cạm bẫy, Người Gác Mộ. Chỉ có đám Dread Acient Elve yếu ớt này. Hơn nữa, mọi người có để ý nãy giờ không? Chỉ có một lối duy nhất, chính là lối mà chúng ta đang đi, còn lại, không hề có những ngã rẽ đánh lạc hướng.Mê cung, những ngõ cụt dẫn tới chỗ chết, là điều không thể thiếu tại các lăng mộ lớn.
Một Dragon Slayer khác lên tiếng, lần này là một nam tử, giọng có vẻ hơi khàn khàn nói:Cho dù thế nào, chúng ta cũng phải đi tìm hiểu một chuyến, nếu như có thứ chúng ta không thể đối phó được, thì tính sau. Hẳn là Quân Đoàn Trưởng cũng đã nhận ra bất thường gần đây. Liên tiếp xuất hiện Dread chỉ trong thời gian ngắn, cần báo việc này cho tổng bộ ngay.Dulcie Maris gật đầu, cảm thấy thành viên kia nói đúng, nàng suy nghĩ tính kế sách trước một chút rồi ra lệnh:Mọi người chia ra làm ba tổ, mỗi tổ bảy người. Tổ đầu tiên do Alina Gebiria dẫn đầu, mang theo sáu thành viên khác tiến ra bên ngoài lăng mộ này, đứng ở đó chờ đợi. Nếu có động tĩnh gì, ngay lập tức bỏ chạy, báo tin về cho tổng bộ xử lý.Alina Gebiria chính cô bé Dragon Slayer thân thiết với Dulcie Maris, cũng là người hiểu rõ tính cách của nàng.
Alina Gebiria có chút không phục nói:Quân Đoàn Trưởng, sao chị lại để em ra ngoài a, em có thể chiến đấu cùng mọi người mà.Dulcie Maris kiên quyết nói:Alina, đây là nhiệm vụ, chị là Quân Đoàn Trưởng, em phải nghe.Alina Gebiria im lặng đứng một bên không nói gì, trong lòng nàng thầm nghĩ đúng là bất công. Từ trước đến giờ, mỗi khi đi làm nhiệm vụ, lúc nào nàng cũng không được chiến đấu, mà phải xử lý việc khác. Lần này cũng vậy. Không chi người ta đánh nhau, thì sao mà lớn được nha.
Dulcie Maris thấy Alina Gebiria cam chịu, liền nói tiếp:Đội thứ hai do Dennis Greper, cũng dẫn sáu thành viên khác, đứng ngay tại đây. Nếu thấy động tĩnh không đúng từ sâu bên trong lăng mộ truyền ra, thì ngay lập tức chạy ra ngoài. Giống như đội một, mọi người hiểu mình phải làm gì rồi đấy.Đội thứ ba, đi theo ta, tiếp tục tìm hiểu lăng mộ này.Tuân lệnh! Quân Đoàn Trưởng.Mang theo một chút lo lắng, Dulcie Maris nói:Đi thôi, tìm hiểu kỹ xem, có chuyện gì xảy ra ở chỗ này.................
Khu vực phía đông chiến trường Ải Sun - Zare.
Gần một triệu năm trăm nghìn Kỵ Binh, trong đó có năm trăm nghìn Thiết Giáp Kỵ Binh do Trần Văn Lâm lãnh đạo. Gần một triệu hỗn hợp Kỵ Binh còn lại, xuất phát từ trong Ải Sun, do Anthony Lowren lãnh đạo.
Hai đại quân Kỵ Binh khổng lồ hợp lại làm một, giống như một cơn bão tiến về phía trước. Đại quân Kỵ Binh phi nhanh, làm rung chuyển cả mặt đất, những ngọn núi xung quang. Cho dù là cách xa cả chục Kilomet, cũng có thể cảm nhận rõ ràng.
Dẫn đầu hai đội quân này, chính là Trần Văn Lâm và Tổng Chỉ Huy Quân Đội Ải Sun Anthony Lowren.
Ngoài ra, còn có một số tướng lĩnh quan trọng khác, như Tony Gelatin và Titus Septim chẳng hạn.
Tổng Chỉ Huy Quân Đội Ải Sun Anthony Lowren nhìn Trần Văn Lâm, cười một tiếng rồi nói tiếp:Nói đi, cậu có yêu cầu gì? Dù gì ta cũng là một trong năm Đại Tướng của Vương Quốc White Wing, rất nhiều chuyện ta có thể tự quyết định, phê chuẩn cho cậu. Tất nhiên, ngoại trừ vụ cưới công chúa, cái này cần Quốc Vương Bệ Hạ đồng ý mới được. Ha ha.Trần Văn Lâm không khỏi có chút bất đắc dĩ, ngài Tổng Chỉ Huy này hình như có chút bị ám ảnh bởi vụ cưới công chúa a. Muốn cưới công chúa, cũng không dễ vậy đâu. Hắn nghe nói Quốc Vương Bệ Hạ hiện tại chỉ có một đứa con gái, thành ra cũng chính là công chúa duy nhất của Vương Quốc White Wing, được Quốc Vương vô cùng cưng chiều.
Công chúa duy nhất a, người nào muốn toàn bộ thanh niên trên Vương Quốc White Wing nhắm vào, thì cứ đi mà cầu hôn. Thành công hay không thì chưa biết, nhưng chắc chắn sẽ trở thành tình địch của vô số nam nhân trên toàn Vương Quốc White Wing.
Việc thân quen với hai chị em Mai Thanh Huyền và Mai Hiểu Tuyết, lại còn thêm cả cô bé Lolita Iris Volkirha nữa, đã làm Trần Văn Lâm trở thành tình địch chung của rất nhiều người, từ thành viên Bang Hội Thăng Long cho đến đàn ông trên toàn đất nước Đại Nam này. Hắn cũng không muốn từ Yriel cho đến Thiên Tinh, đi đâu cũng bị người cùng giới tính nhìn với ánh mắt hình viên đạn. Không tốt chút nào.
Trần Văn Lâm nghiêm túc nhìn Anthony Lowren nói:Tổng Chỉ Huy, nếu như tình hình chiến đấu khoảng hai mươi ngày sau vẫn có lợi cho chúng ta, thì ta muốn mượn quân từ Vương Quốc, tốt nhất là Thiết Giáp Kỵ Binh. Giống như đội quân ta đang lãnh đạo hiện tại.Anthony Lowren hơi suy tư một chút, rồi cẩn trọng hỏi:Jake Markham, cậu cần mượn binh làm gì?Chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ. Mượn binh quả thật không phải là việc gì quá khó khăn. Có điều, mượn binh vào chuyện gì mới là quan trọng. Nhất là Thiết Giáp Kỵ Binh, đây là kiểu Kỵ Binh có lực công phá vô cùng khủng khiếp, không thể khinh thường được.
Trần Văn Lâm nói:Là chuyện cá nhân. Lãnh địa của ta, Thị Trấn Markham đang sắp sửa phải đối mặt với một cuộc tấn công quy mô lớn, ta muốn mượn binh để giải quyết vấn đề này.Anthony Lowren suy nghĩ một chút, cảm thấy mục đích mượn binh này không có gì gọi là quá quắt. Hắn gật đầu hỏi:Cậu cần bao nhiêu binh sĩ? Mà Thị Trấn Markham của cậu có gặp nguy hiểm lớn lắm không, nếu như gặp nguy, có thể báo cho ta, được thì ta sẽ báo cho Quốc Vương Bệ Hạ xuất binh, đưa đại quân xuống chỗ cậu giúp đỡ.Trần Văn Lâm lắc đầu nói:Thật ra thì cũng chẳng có nguy cấp gì, lực lượng của ta hiện tại đầy đủ chống đỡ đợt chiến tranh này. Có điều, ta muốn mượn binh để cho đám người kia một vố thật đau, muốn bọn họ tổn thất thảm trọng. Để đám người ngu xuẩn đó rõ ràng, Jake Markham ta không phải dễ trêu như vậy. Nếu như quân đội Vương Quốc xuất chiến, thì sẽ rất khó đạt đến mục đích lập uy.Anthony Lowren trầm mặc một chút rồi nói:Ta hiểu ý nghĩ của cậu. Được, ta sẽ làm chủ chuyện này, thuyết phục mấy vị Lãnh Chúa kia cho cậu mượn binh. Với chiến công cậu vừa lập được, với lòng kính phục mà những Lãnh Chúa kia dành cho cậu, chắc là họ sẽ đồng ý thôi.Còn về chiến công của cậu, Vương Quốc sẽ có ban thưởng riêng, là gì thì ta không rõ. Phải đợi quyết định của Bệ Hạ.Trong lòng Anthony Lowren thầm nghĩ, thanh niên Jake Markham này đúng là lòng mang mãnh hổ a. Một kế đánh bại, phản công lại kế dạ tập, làm cho Vương Quốc Thrink tổn thất thảm trọng. Rồi lại mạo hiểm vượt qua Golden Mountain, chiếm lấy Ải Zare từ phía sau, diệt mấy triệu binh sĩ Vương Quốc Thrink, biến gần chục triệu binh sĩ còn lại thành tàn binh, phải chạy trốn sang Ải Titan.
Giờ thì còn muốn để cho những kẻ tấn công lãnh địa của mình phải vĩnh viễn nằm xuống, đúng là không vừa một chút nào.
Không ra tay thì thôi, một khi đã làm, thì phải một kích giết chết. Đó chính là suy nghĩ, và cũng là phong cách đối địch của Trần Văn Lâm.Đến rồi.Anthony Lowren trầm giọng nói.
Trần Văn Lâm ngước nhìn phía trước, liền thấy mấy triệu Bộ Binh Vương Quốc Thrink đang vội vã sắp xếp đội hình.
Những binh sĩ Vương Quốc Thrink này dàn quân ở đây, không phải vì mục đích phản kích, hay thiết lập trận hình bao vây truy quân. Mà là ở lại chịu chết, cản đường Kỵ Binh, để đại quân có thời gian chạy trốn đến Ải Titan.