Cùng lúc đó, khi mà Trần Văn Lâm đang trên đường trở về Thôn Markham. Thì Bùi Phương Thảo đang dẫn theo bốn trăm binh sĩ từ cả ba doanh trại, hai trăm Bộ Binh, một trăm Kỵ Binh và một trăm Cung Binh.
Lần này đích thân Bùi Phương Thảo phải lĩnh quân, là vì theo trinh thám thu được tin tức, có một đội sơn tặc lên đến hai nghìn người đang trên đường tiến đến, chỉ còn cách phía tây Thôn Markham bốn Kilomet.
Trên đồng cỏ, Bùi Phương Thảo nhìn thấy phía trước sơn tặc đông như kiến cỏ. Những sơn tặc này ngoại trừ Trại Chủ của bọn chúng cùng năm sáu người nữa, có trang bị đầy đủ và có ngựa cưỡi, thì còn lại tất cả đều đi bộ, áo vải, vũ khí thô sơ, thậm chí có sơn tặc chỉ có gậy gỗ vót nhọn để cầm.
Bùi Phương Thảo nhìn thấy thở dài nói:
- Đội trưởng Gelatin.
Tony Gelatin cưỡi ngựa đứng bên cạnh hét to:
- Có mặt, thưa Quản Lý Zilch.
Bùi Phương Thảo ra lệnh:
- Lát nữa ngươi mang theo mười Kỵ Binh, chỉ nhắm vào Trại Chủ của sơn tặc, khi giết được gã thì lập tức hét lớn, ép số sơn tặc còn lại đầu hàng.
- Tuân lệnh.
Bùi Phương Thảo nhìn binh sĩ phía sau ra lệnh:
- Bộ Binh chia bốn đội, tiến lên phía trước. Hai đội phía sau không ham chiến, chỉ bảo vệ Cung Binh. Hai đội phía trước lập Phương trận, từng bước đẩy mạnh.
- Cung Binh chia hai đội, theo sát Bộ Binh, vào khoảng cách sáu mươi mét, luân phiên bắn tên.
- Kỵ Binh chia hai đội, đi vòng sang hai cánh, bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-tranh-ba-yriel-dai-luc/1844202/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.