Trần Văn Lâm và Bùi Phương Thảo đồng loạt rời khỏi trò chơi.
Khi Trần Văn Lâm vừa tập mấy động tác thể dục cơ bản xong, xuống tới nơi đã thấy Bùi Phương Thảo đang nấu ăn. Nhìn thấy hắn xuống, Bùi Phương Thảo liền nói:
- Bạn xuống rồi à? Đợi một chút, sắp ăn được rồi.
Trần Văn Lâm phụ giúp nàng rửa mớ rau hỏi:
- Thế nào, quản lý ổn chứ?
Bùi Phương Thảo cao hứng nói:
- Ân, cũng quen, dù sao mình có ba ngày để nghiên cứu tư liệu trước khi trở về Thôn Markham mà. Mặc dù cũng hơi áp lực, nhưng mà cứ nghĩ đến mình sẽ là người vạch phương hướng chi tiết phát triển một lãnh địa cả nghìn người, rất là cao hứng, áp lực cũng bớt đi phần nào.
Trần Văn Lâm khích lệ nàng nói:
- Bạn làm tốt hơn mình nhiều. Mình thấy bạn lập kế hoạch chi tiết đó. Cố gắng lên, mình tin mấy tháng sau, Thôn Markham sẽ trở nên giàu có hơn bây giờ nhiều. Ài, bạn không biết chứ, lúc trước chỉ có một mình mình, mệt không chịu nổi luôn.
Bùi Phương Thảo nói:
- Chỉ là hiện tại hơi mệt thôi, đợi sau này lãnh địa đi vào quỹ đạo rồi, chúng ta sẽ rảnh rỗi hơn nhiều. Đúng rồi, khi nào bạn quyết định mở rộng lãnh địa?
Trần Văn Lâm suy nghĩ một chút nói:
- Đợi qua mùa đông đi. Qua mùa đông, bạn cử một vài đội Kỵ Binh đi thăm dò xung quanh, xem chỗ nào thích hợp để mở rộng không, kiếm chỗ nào thích hợp trồng lương thực chút, bạn cũng biết sau này nhiều người rồi, không thể chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-tranh-ba-yriel-dai-luc/1844188/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.