*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bị người khác phái vuốt đùi, cảm giác kỳ dị này, cũng là lần đầu tiên Tử Cảm Lãm cảm nhận được, thân thể run rẩy, nhất thời nàng quên mất chuyện phải ngăn cản tên gia hỏa vô sỉ kia.
Nhưng gia hỏa này lại khiến Tử Cảm Lãm giận dữ hơn gấp bội khi thấy nàng không ngăn cản, tên vô sỉ này lại muốn tiến tới, sờ dần lên phía trên…
- Hải Na! Ngươi muốn giết ta sao???
Đúng lúc này, Diệp Trần quay đầu lại, thấy tiểu Hải Na đang dùng đôi bàn tay nhỏ bé của mình sờ soạng khắp đùi Tử Cảm Lãm, hắn vội vàng kéo Hải Na lại.
Số hắn kể cũng nhọ, vừa kéo Hải Na trở về, Tử Cảm Lãm quay đầu, giận dữ trừng mắt nhìn hắn.
- Sắc lang ( đồ dê cụ) , xa ta ra một chút !
Tử Cảm Lãm giận dữ PM mật Diệp Trần.
- Khụ, Tiểu Cảm Lãm à, không phải ta làm đâu !!!
Diệp Trần tất nhiên là kêu to oan uổng.
- Không phải ngươi thì là ai vào đây ?
Tử Cảm Lãm tuyệt đối không tin vào lời nói của Diệp Trần.
- Tiểu Hải Na!
Diệp Trần giơ Hải Na trong tay lên.
- Những lời như vậy mà ngươi cũng dám nói ra hay sao?
Nhìn vẻ mặt vô ( số) tội của Hải Na, Tử Cảm Lãm càng giận dữ không thôi.
Thật sự là quá quá quá đáng rồi, không ngờ hắn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-thuc-vat-su/2563014/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.