*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dạ Phong Lưu không có nhiều thời gian mà đôi co với đám người này, nhanh chóng cùng bốn người họ giao dịch kim tệ.
Bốn người cũng có chút đạo đức nghề nghiệp không lừa lấy kim tệ của Dạ Phong Lưu rồi chạy lấy người, bằng không Dạ Phong Lưu chỉ có thể đứng trong góc mà khóc thầm.
- Đi theo ta.
Bốn người cùng Dạ Phong Lưu nhanh chóng chạy tới gần chỗ Diệp Trần cùng Bảo Thạch Lão Thử.
- Đợi chút để ta coi qua tình hình bên dưới đã.
Sau khi rẽ vào một khúc quanh liền trông thấy Diệp Trần nhưng trong quặng mỏ tối tăm không gian cũng không giống như trên bản đồ, vừa đi ra từ khúc quanh ngay lập tức sẽ bước vào phạm vi công kích của Diệp Trần, nếu Diệp Trần chú ý chút tình hình bên này thừa dịp bốn người này tiến vào liền ném tới một gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, đám người này mà không cẩn thận thì chỉ có chết.
Lặng lẽ lẻn qua, Dạ Phong Lưu nếu không nhìn thì còn ổn vừa nhìn liền thấy cột máu của BOSS cũng đã gần cạn.
- Tới đây, lần lượt từng người mỗi người giữ khoảng hai thước không cần đi cả đám, tên gia hỏa kia rất biến thái.
Đối với sự khủng bố của Diệp Trần, Dạ Phong Lưu liền vội vàng hô lớn nhắc nhở đội ngũ bốn người phía sau.
Thấy hành động khó hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-thuc-vat-su/2562973/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.