Chương trước
Chương sau
Khu vực khai thác mỏ các cấp ở phía Đông là lấy vị trí bắc môn thành thị ra làm 12 hướng, thuận theo chiều kim đồng hồ, vùng ngoại ô thành thị đều phân phối tại các vị trí khác nhau, Diệp Trần muốn đến khu vực cấp 41-50, vị trí ở ngoại thiên Đông Môn lệch về hướng nam.

Từ Đông Môn đi ra ngoài, Diệp Trần phát hiện những người chơi đang hô to trong thành cũng không phải là làm bộ. Ngoài thành Đông Môn, có một vài đám người đang PK nhau.

Ý thức chiến đấu của những người nơi đây quả thực đạt tới độ đỉnh của đỉnh, có vài một người chơi đứng ngoài xem PK, nhìn thấy một tên thực vật sư đi một mình từ trong cửa thành tới, lập tức đảo mắt, lặng lẽ tiếp cận, chuẩn bị đột kích bất ngờ.

Đương nhiên Diệp Trần đã sớm phát hiện ra việc này, chỉ là thấy phản ứng của mấy người bọn họ, hắn chợt đổ mồ hôi hột.

Dân chúng ở nơi đây quả thực rất manh động.

- Phù Bình Thảo.

Diệp Trần không cho bọn họ cơ hội động thủ, nhanh chóng gieo trồng khỏa Phù Bình Thảo tiếp theo.

Trải qua mấy ngày khổ luyện, Phù Bình Thảo của Diệp Trần đã thăng tới cấp 2, dưới kỹ năng của Vĩnh Hằng Chi Thạch cấp bậc được tăng thêm tới cấp 4. Phù Bình Thảo cấp 4, gia tăng cho Diệp Trần 7 điểm tốc độ di chuyển, nhiều hơn cả một đôi giầy gia tốc.

Tăng thêm 7 điểm tốc độ, tốc độ của Diệp Trần tăng vọt, hắn dùng tốc độ kinh người này lướt nhanh từ cửa thành, chạy như bay về hướng khu vực khai thác mỏ cấp 41-50.

- Tốc độ của tên nhóc này nhanh quá.

Mấy người chơi vây tới chỗ Diệp Trần, đều là trên dưới cấp năm mươi, nhìn thấy tốc độ của Diệp Trần, tức khắc không khỏi thất kinh.

- May là chưa động thủ.

Mấy người này không biết chi tiết Diệp Trần, chỉ kêu do may mắn, bọn họ cho rằng cấp bậc của Diệp Trần cao hơn bọn họ rất nhiều, nếu động thủ, bị phản kích thì sẽ thành một bi kịch lớn.

Nhưng mà người chơi chỗ này đều có rất nhiều kinh nghiệm PK, người bình thường nghĩ muốn giết bọn hắn cũng không đơn giản như vậy, sau khi động thủ giết người chỉ cần không phải hồng danh, bình thượng bọn họ đều chạy nhanh trốn tới khu an toàn, chờ an toàn rồi đi ra.

Trên đường Diệp Trần lại thấy vài đám người chơi đang PK, nhưng đi tầm mười phút nữa, đến quặng mỏ cấp 41-50, tình huống lập tức thay đổi.

Tuy rằng bên ngoài chiến đấu vô cùng kịch liệt, nhưng ở trong quặng mỏ u ám lại có không ít người chơi thành nhóm kết đội đang im lặng đào khoáng thạch, chung quanh nơi nơi là thanh âm đào quặng mỏ leng keng leng keng, Diệp trần một người từ bên người bọn họ đi qua, mấy cái người chơi này cũng không có ý tưởng gì.

Trong trò chơi, số lượng quặng mỏ trong mỏ là ấn theo đoạn đường phân phối, đoạn đường khác nhau sẽ có số lượng mỏ khác nhau, trong đó, ra quặng mỏ nhiều nhất dễ dàng nhất, phẩm chất cao nhất thường thường ở vị trí gần cửa vào mỏ quặng nhất, mà càng đi vào trong, ra quặng mỏ lại càng ít, phẩm chất cũng càng kém.

Cho nên thợ mỏ có thể ở cửa động chiếm mấy vị trí tốt này bình thường đều là những thành viên có thực lực lớn trong các hành hội.

Người chơi cùng hành hội bình thường tất nhiên sẽ không có việc gì mà tự nhiên đi trêu chọc bọn họ, mà mấy hành hội lớn chiếm mấy đoạn đường ưu tú này càng tuyệt đối không có việc gì mà đi tìm phiền toái, quấy rầy người chơi qua lại, dù sao nếu như giết người không nên giết thì có thể sẽ có phiền toái.

Cho nên ở đoạn quặng mỏ phía trước kia, Diệp Trần đi vô cùng thuận lợi, nhưng dần dần đi vào bên trong quặng mỏ, dần dần xuất hiện chiến đấu.

Giết người tìm quặng mỏ, hành hội tranh đoạt đoạn đường quặng mỏ cao, kẻ thù trả thù, càng đi vào trong việc này xuất hiện càng nhiều.

Diệp Trần một mình đi vào, một vài người chơi nhìn hắn đã không có ý tốt.

Nguyên nhân rất đơn giản, người chơi đi vào bên trong khẳng định không phải của những hành hội lớn, ngược lại càng vào bên trong càng nói rõ người này không có địa vị gì.

Nhưng mà Diệp Trần không cho bọn họ cơ hội chia tay, trồng Phù Bình Thảo, chạy nhanh qua người bọn họ, chờ bọn hắn quyết định ý nghĩ muốn ra tay, Diệp Trần đã sớm chạy trốn không thấy bóng dáng, mấy người chơi này thấy vậy, cũng chỉ có thể hai mặt nhìn nhau.

Phía trước lại xuất hiện tầm hai mươi ba mươi người chơi hai bên tả hữu đang chiến đấu, Diệp Trần cẩn thận đi qua chỗ bên cạnh thông đạo quặng mỏ, miễn không gần tới chiến hoả, nhưng đúng lúc này, Diệp Trần khẽ nhíu mày.

Có thích khách đang theo dõi hắn.

Hệ thống vừa mới tiến hành kiểm định tiềm hành, đã rà soát ra được vị trí của một tên thích khách.

Mấy tên Thương Đăng này thật là phiền phức!

Đối với mấy tên Thương Đăng này, hắn cũng biết khá rõ, hơn nữa cũng chuẩn bị tâm lý, nhưng ngay lúc này hắn đang nóng lòng muốn đi làm nhiệm vụ, lại bị bọn họ quấy rầy, cảm giác quả là không dễ chịu chút nào.

Có nên xuất thủ để đối phó không?

Ý nghĩ vừa chợt đến, Diệp Trần lập tức lắc đầu.

Một thực vật sư nếu xuất thủ trước, lúc sau gặp phải công kích bất ngờ thì khó mà hoàn thủ cục diện.

Hiện tại xung quanh có mấy chục người đang PK nhau, một mình hắn xuất thủ sẽ dễ gây hiểu nhầm, không chừng lọt vào vòng vây của người khác, hắn muốn chạy cũng không có chỗ mà trốn.

Nhưng…Diệp Trần chợt nảy ra ý khác, biện pháp này để đối phó với thích khách kia khá âm hiểm.

- Tọa độ (1117, 2041, 1338) có thích khách giết người đoạt khối khoáng thạch Băng Tinh bình thường, mau công kích, đừng để hắn chạy thoát.

Diệp Trần chợt thay đổi giọng nói, hô lên gấp gáp.

Khoáng thạch Băng Tinh bình thường?

Mấy chục người chơi chung quanh đang chiến đấu với nhau bỗng ngẩn người một lúc, trong mắt hiện rõ tinh quang ngời sáng.

Trong quặng mỏ này, khoáng thạch Băng Tinh bình thường khiến người chơi như vậy chỉ có một khả năng.

Nhiệm vụ đại kỹ Băng Hệ pháp sư “Tuyết Băng Tinh” cần đến khoáng thạch hi hữu “Băng Tinh Quáng”

Sâu trong tầng quặng mỏ, tuy rằng tỷ lệ tìm được quặng mỏ là rất thấp, nhưng so với tỷ lệ tìm ở bên ngoài thì lại càng thấp nữa, khó mà kiếm được Băng Tinh quặng mỏ, một khối Băng Tinh quặng mỏ có thể bán 10000 kim tệ.

Mấy cái này cũng chỉ vì khoáng thạch mà người chơi chiến đấu, vừa nghe tới quặng mỏ Băng Tinh mắt họ rực đỏ.

Diệp Trần nói vậy, bọn họ cũng không phân biệt thực giả, mà điều này cũng không cần thiết, một tên thích khách tiềm hành ẩn núp trong bọn họ, có thể bọn họ cũng sẽ gặp nguy hiểm, tất nên giết chết hắn, huống hồ khả năng đối phương mang theo khoáng thạch hi hữu cũng chưa chắc là giả.

- Hắn điêu có mỏ, trên người ta làm gì có khoáng thạch.

Thích khách tiềm hành trong kia thấy tình thế bất lợi, vội hô lớn.

Nhưng mấy điều này sớm đã làm đỏ mắt người chơi, ai thèm để ý tới lời hắn?

- Giết!

Trong hai ba mươi người đó, có bảy tám người đều xuất ra công kích phạm vi.

Sau cấp bốn mươi, các chức nghiệp xuất hiện kỹ năng phạm vi công kích, hỏa vũ Hỏa hệ pháp sư, tiểu hình băng bạc Băng hệ pháp sư, tiểu phong bạo Phong hệ pháp sư, lôi vân Lôi hệ pháp sư, có cả vũ tiễn cung thủ, phút chốc đều nhất loạt công kích.

Tuy rằng tiềm hành thích khách lúc đầu ly khai tọa độ vị trí, nhưng nhiều phạm vi công kích đều đổ dồn như vậy, quặng mỏ lại hẹp, hắn tránh như vậy quả uổng phí công phu.

Thích khách lập tức bị công kích tới tấp, sau đó một số người chung quanh hung tợn nhào tới, người chơi thích khách không kịp phản kháng, hoàn toàn bị chém ngã xuống mặt đất.

Tên tiểu tử này thật oan uổng thế nào, ngoài dược tề ra cũng chả có gì mấy, mấy người chơi chung quanh đang định tìm tên khởi xướng cũng lại phát hiện tên thực vật sư này sớm đã chạy mất, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng.

Diệp Trần thừa dịp lúc bọn họ động thủ giết thích khách đã sớm cao chạy xa bay, không cần động đến cái móng tay nào đã cắt bỏ được một cái đuôi phiền phức, tâm tình hắn có chút sảng khoái.

Thẳng tiến phía trước, khoảng cách của Diệp Trần từ cửa vào quặng mỏ đã khá xa, lúc này số người chơi chiến đấu dần dần ít hơn.

Người chơi xâm nhập vị trí như thế trong quặng mỏ, đại đa số đều là tầng lớp bình dân, từng người trong mỗi tổ đội tụ tập im lặng cũng một chỗ, bảo vệ nhau trong khi khai thác quặng mỏ.

Người chơi muốn giết người trong quặng mỏ, bình thường không tiêu tốn thời gian như vậy, mất công chạy đến đây để giết, tại vị trí đã xâm nhập của người chơi, đại đa số đều đoàn kết, người khác không xâm phạm họ thì không sao, nhưng nếu chủ ý đánh bọn họ, bọn họ cũng sẽ không để yên, đánh lén mấy người chơi trình độ nguy hiểm này, so với người chơi phía trước càng thấp.

Diệp Trần từ mấy chỗ người chơi tụ tập rải rác, cũng đã nhắc mấy thợ mỏ phải cảnh giác, có người hảo tâm lớn tiếng gợi ý nhập hội đào quặng mỏ, tất nhiên Diệp Trần lắc đầu từ chối.

- Ở đây cũng chẳng thấy tăm hơi ai, Bảo Thạch Lão Thử phải xuất hiện rồi chứ?

Tiến vào quặng mỏ mất nửa giờ, không gian chung quanh yên tĩnh, lại không có tiếng leng keng của người chơi đào quặng mỏ.

Đã không còn bóng dáng người chơi, các loại Lão Thử cũng ngày xuất hiện nhiều hơn.

Ở phía trước, mặc dù các loại Lão Thử xuất hiện trên đường, nhưng đều bị các thợ mỏ thuận tay xử lý, Diệp Trần còn không cần nhúng tay.

Lúc này chung quanh không có bóng dáng ai, mấy Lão Thử đều nhao nhao tìm tới Diệp Trần, cả một đám hướng hắn mà xông vô.

Diệp Trần trồng một khỏa Lưu Liên Tạc Đạn, Lưu Liên Tạc Đạn bắt đầu công kích, những thân hình Lão Thử bé nhỏ nhanh chóng ngã xuống mặt đất, một số Lão Thử giảo hoạt lớn hơn, chịu đòn khá hơn một chút, còn như Lão Thử hung tàn cấp 48, HP 4000, bởi còn cấp bậc áp chế, có 50 tránh né dẫn, giết có chút khó khăn.

Lưu Liên Tạc Đạn mất đến hơn ba ngàn, gần bốn ngàn huyết mới giải quyết hết đống Lão Thử hung tàn chung quanh.

Đánh quái vượt cấp quả nhiên quái rất khó đối phó, nhưng Diệp Trần lại dở khóc dở cười phát hiện ra, kinh nghiệm chỗ quái vật này quả nhiên không tồi, so với quái thường bên ngoài, còn cao hơn chút.

Tìm lung tung khắp nơi trong quặng mỏ cũng không phải là biện pháp, hơn nữa dựa theo bài viết kia trên diễn đàn, BOSS Bảo Thạch Lão Thử sớm muộn gì cũng tìm tới hắn, Diệp Trần tại nơi tận cùng quặng mỏ, một công đôi việc, một bên giết quái, một bên đợi Bảo Thạch Lão Thử tới.

Lão Thử giảo hoạt cùng Lão Thử hung tàn lực công kích không vừa, vẻn vẹn một gốc Lưu Liên Tạc Đạn giết đàn quái, vậy là cố hết sức, nhưng Diệp Trần có ba khỏa Lưu Liên Tạc Đạn thay phiên sử dụng, ngã xuống cũng không lo Lưu Liên Tạc Đạn sẽ chết.

Lão Thử bình thường, Lão Thử giảo hoạt, Lão Thử hung tàn, ba loại này sau khi chết, rơi ra ba dạng tài liệu nhiệm vụ “Răng nanh Lão Thử”, “Da lông Lão Thử” và “Đuôi Lão Thử”, mỗi thứ số lượng hơn 100, có thể mang đến chỗ NPC trong thành thị đổi lấy lượng kinh nghiệm nhất định.

Hải Na bị Diệp Trần gọi ra từ không gian sủng vật, đối mặt với những nhiệm vụ tài liệu này, thực ra Hải Na không thèm chiếm hữu làm của riêng, thành thật chạy lại phía sau Diệp Trần, giúp Diệp Trần chọn những tài liệu này.

Có một tiểu hài tử đáng yêu như vậy ở cùng, dù đang giết quái một mình, Diệp Trần cũng không cảm thấy nhàm chán.

Tiếp tục giết thêm mấy Lão Thử nữa, Hải Na bỗng nhiên nghe thấy tiếng động, cánh khẽ rung liền nhanh chóng bay đến nấp sau lưng Diệp Trần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.