*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Tiểu la lỵ trông đáng iu quá!
Nhất Thế Yêu Nhiêu mắt sáng lên, chạy vòng quanh Hải Na, giơ tay muốn ôm tiểu la lỵ này vào lòng.
Nhưng khiến cho mọi người trợn tròn mắt là Hải Na hoàn toàn không thèm để ý tới mọi người, chân tay cùng động, một mạch bò theo quần áo từ tay đến trước ngực rồi ra sau lưng Diệp Trần, trốn.
- Độ hảo cảm còn thấp, để sau giải quyết vậy, về thành trước đã!
Diệp Trần mặc dù thấy hành vi của Hải Na như vậy nhưng cũng không thể trách, sủng vật đã trên mức tinh anh, đặc điểm rõ ràng nhất là nhân cách hoá, có yêu thích mãnh liệt, nhưng khi độ hảo cảm còn thấp, có thể hoàn toàn không thèm để ý tới chủ nhân, người bình thường thì đừng nói nữa, muốn đụng vào cũng không thể.
Mấy người Man Tam Đao nghe thấy vậy đều tiếc nuối không thôi, nhao nhao lấy ra hồi thành phù trở về thành.
Diệp Trần và Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng vậy, khi tiến độ trở về thành sắp sửa hoàn thành, Nhất Thế Yêu Nhiêu đột nhiên giận dữ trừng mắt nhìn Diệp Trần :
- Muốn chết sao mà dám sờ mông ta!!!
- Ai sờ ngươi
Diệp Trần ngơ ngác, vô tội vươn hai tay nói.
Nhất Thế Yêu Nhiêu kinh ngạc khi nhìn về phía sau, một bàn tay bụ bẫm, từ mông nàng vội vàng rụt trở về.
Là tiểu la
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-thuc-vat-su/2562953/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.