- Hả, bộ xương này cũng là BOSS.
Nhìn hành động của la lỵ tóc vàng làm cho cỗ khô lâu khẽ cử động, bọn người Man Tam Đao choáng váng hai mặt nhìn nhau.
Lúc trước chỉ thấy tiểu la lỵ ngồi trên đùi cỗ khô lâu mọi người chỉ thấy chút quái dị mà thôi, mà cỗ khô lâu cũng chỉ là vật chết, không có một chút biến hóa cho dù bọn họ có ngẫu nhiên tiếp cận trong lúc chiến đấu. Vậy mà giờ tiểu la lỵ lại tìm cổ lão khô lâu làm viện binh.
- Xem ra không sai được.
Diệp Trần hít một hơi lãnh khí nói, tiểu la lỵ tóc vàng đã biến thái như vậy thì gã khô lâu này còn khó đối phó hơn.
Trong lúc mọi người thảo luận, cổ lão khô lâu mở mắt, một đoàn u lam chân hỏa dần dần bùng lên trong hai hốc mắt sâu thẳm, một trận âm thanh “Lạc lạc” thanh thúy truyền ra, xương cốt hắn rung lên nhè nhẹ, một đám tro bụi quanh người cỗ khô lâu dần dần rơi xuống.
Cỗ khô lâu quay đầu, hai mắt u lam lạnh lẽo lướt nhìn chúng nhân, sau đó cúi đầu dịu dàng nhìn tiểu la lỵ đang òa khóc trên đùi mình.
Xương tay khằng khiu vươn lên vuốt nhẹ mái tóc tiểu la lỵ như đang an ủi nàng.
- Kẻ xâm nhập Y La Quốc hèn hạ, các ngươi đều phải chết, Hải Na công chúa do ta, Mạc Lan Đức đại kỵ sĩ thủ hộ.
Sau đó cỗ khô lâu quay đầu nhìn chúng nhân, thanh âm khàn khàn lên tiếng, thanh cự kiếm cắm sâu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-thuc-vat-su/2562949/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.