Chương trước
Chương sau
Áp chế kích động trong lòng, Diệp Trần tra chìa khoá vào ổ.

Crắc…

Một tiếng kim loại va chạm vang lên, Hoàng kim bảo rương chậm rãi mở ra.

Diệp Trần vội vàng nhìn vào, thấy dưới đáy hòm chỉ thấy duy nhất một truyển trục ma pháp nằm chỏng chơ.

- Ma pháp quyển trục?

Diệp Trần có chút thất vọng.

Ma pháp quyển trục đều là đồ dùng một lần, lợi hại nhất cũng chỉ là một ma pháp công kích trên phạm vi lớn mà thôi! Rương hoàng kim mà chỉ mở ra được có mỗi một quyển trục, thật sự làm cho người ta thất vọng mà.

Tính về giá trị thì cho dù chỉ là một đồ hoàng kim cấp 40 cũng có thể so sánh được với sô lượng lớn ma pháp quyển trục ngon.

Hệ thống thông báo :
Ngươi nhận được vật phẩm : Ma Pháp truyển trục – Tiểu Hứa Nguyện Thuật.

Ma Pháp quyển trục – Tiểu Hứa Nguyện Thuật.

Ngươi có mong muốn điều gì không? Hướng tới quyển trục này cầu nguyện đi! Sau khi sử dụng quyển trục này ngươi có khả năng đạt được bất kỳ vật phẩm đạo cụ nào ngươi mong muốn.

Tiểu Hứa Nguyện thuật ?

Diệp Trần ban đầu cứ tưởng hắn nhìn lầm, nhưng nhìn kỹ, đúng vậy!

Đúng là tiểu Hứa Nguyện thuật!

- Ha ha!!

Diệp Trần cầm lấy quyển trục mà trông cũng chẳng khác những quyển trục là bao nhiêu cười ha ha.

Sau khi sử dụng Tiểu Hứa Nguyện thuật, ngoại trừ vật phẩm nhiệm vụ đặc thù ra, người chơi có thể hướng hệ thống đưa ra một yêu cầu nhận được một vật phẩm như ý, sau đó hệ thống sẽ phán định giá trị vật phẩm, căn cứ vào giá trị thật của vật phẩm, hệ thống sẽ đưa ra một số vật phẩm có giá trị bất đồng tương ứng. Nhưng rút thăm được cái nào thì còn phải hỏi vào vận khí.

Đồng loại như vậy còn có quyển trục ma pháp cao cấp, có xác xuất thành công rất cao, mang tên Đại Hứa Nguyện thuật. Bất quá, Tiểu Hứa Nguyện đã là phi thường hiếm thấy, Đại Hứa Nguyện Thuật hắn còn chưa từng thấy bao giờ.

Đại Hứa nguyện thuật chưa từng thấy nên không rõ, nhưng xác xuất thành công của Tiểu Hứa Nguyện Thuật thì Diệp Trần nắm rõ.

Nếu muốn đạt được trang bị dựa vào quyển trục Tiểu Hứa Nguyện thuật, thì thấp nhất là Hoàng kim trang. Nếu ước một kiện hoàng kim trang, tỷ lệ đạt được lớn hơn 50%, cho dù là truyền kỳ trang bị cũng tận 10%.

Nhưng đây chỉ là xác suất thành công khi sử dụng Tiểu Hứa Nguyện thuật ở trạng thái bình thường, chỉ cần vật phẩm không phải quá mức biến thái, hệ thống sẽ cho ngươi một loạt vật phẩm có giá trị tương đương, ngẫu nhiên chọn lựa, dưới một điều kiện nào đó, còn có thể thông qua thủ đoạn riêng biệt đề cao xác xuất thành công khi sử dụng Tiểu Hứa Nguyện thuật.

Diệp Trần đương nhiên biết rõ điều này nên hắn không hề vội vã sử dụng quyển trục này. Tâm trạng sảng khoái vô cùng cất quyển trục Tiểu Hứa Nguyện thuật vào ba lô.

Hứa nguyện thuật quyển trục, trong trò chơi là một vật vô cùng hi hữu, không hề có mức giá cố định, nếu đưa tới trường đấu giá, tuỳ tiện cũng kiếm được hơn mười vạn kim tệ.

Bất quá, Diệp Trần chưa túng bấn đến mức ấy. Hắn còn cần rất rất nhiều đồ vật, hắn còn đang mong kiếm được mười tám hai mươi quyển trục Hứa nguyện đây này! Tốt nhất là cao cấp quyển trục Đại hứa nguyện thuật.

Sau khi Thụ Hùng tử vong, Truyền tống trận màu lam nhạt ở cuối huyệt động mới mở ra, Diệp Trần phá huỷ ba gốc Độc Thứ Mạn Đằng, trồng lại ba gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, rồi hướng tới Truyền tống trận đi về những tầng cao hơn của A Ba Đại đại thụ.

Hệ thống thông báo :

Ngươi bị trúng bẫy rập trong huyệt động, bị truyền tống tới “ Tù Lung Thụ Động” – Lồng giam tại hang cây. Ngươi có thể giết quái vật trong động hoặc chờ đợi đội ngũ giết chết quái vật thủ hộ trong phó bản, cứu ngươi ra.

Sau khi giết chết Thụ Hùng, Diệp Trần một hơi thông qua mấy cái phó bản mini, đã lên tới tầng thứ 56. Nhưng lúc này, sau khi đi vào một huyệt động, cảnh vật trước mắt chợt thay đổi hai lần, sau đó nhận được một thông báo của hệ thống.

Nhìn thông báo, Diệp Trần hơi kinh ngạc, tỷ lệ nhỏ như vậy mà cũng rơi trên đầu hắn sao?

Đối với đội ngũ khác, đây là một chuyện khá xui xẻo, nhưng đối với Diệp Trần cũng chẳng ảnh hưởng là bao.

Đây là một huyệt động cao lớn, rễ cây bao bọc xung quanh, hơn nữa, so với những huyệt động thoáng nhìn đã thấy Boss trước kia thì khác biệt rất nhiều. Đây tựa hồ là một huyệt động hình tròn rất lớn, hắn phải đi một lát mới có thể tìm thấy quái vật trong huyệt động này.

Xung quanh Diệp Trần là một thông đạo hình bán nguyệt do rễ cây tạo thành trông có chút âm u, Diệp Trần tiện tay chọn một phương hướng, rồi cẩn thận đi về phía trước.

Theo lý mà nói, quái vật trong huyệt động này sẽ yếu hơn một chút so với quái vật trong phó bản bên ngoài, dù sao người chơi bị truyền tống tới nơi này đều là một mình chiến đấu với Boss, không thể cường đại quá mức được, nhưng Diệp Trần cũng không dám sơ ý quá mức.


Phía trước dần trở nên sáng sủa, một đại sảnh rộng lớn hiện ra trước mắt, trên mặt đất, vô số rễ nằm đan xen chồng chéo, trông có vẻ gập ghềnh, cuối đại sảnh có một đầu quái vật đang chạy qua chạy lại.

Ban đầu, hắn nhìn thoáng qua chỉ thấy con quái, nhưng sau đó, ánh mắt hắn di động tới một góc không xa trong huyệt động.

Tại nơi này, lại có một bóng người đang di dộng, tại Tù Lung Thụ Động lại còn có người chơi khác tồn tại.

Diệp Trần tất nhiên là không vội vã làm kinh động người đó, mà là nhẹ nhàng, chậm rãi đi qua, nếu người này là người của Long Chiến Nghiệp Đoàn, hắn sẽ không hề do dự tiễn về thành đâu.

Bất quá, khi tiếp cận, Diệp Trần nhìn thấy thân ảnh có chút quen thuộc, không khỏi vui mừng.

Người này không phải ai khác chính là Tử Cảm Lãm.

Hắc hắc!

Diệp Trần trong lòng cười thầm.

Hắn càng cẩn thận tiếp cận, mà không biết Tử Cảm Lãm đang làm chuyện gì, đối với một người xuất hiện phía sau không hề có chút phát hiện nào.

- Tử~~~~ Cảm~~~~ Lãm~~~~~!

Diệp Trần giả giọng giống tiếng quỷ kêu, khẽ kêu tên Tử Cảm Lãm, đồng thời bàn tay nhẹ nhàng đặt lên bả vai của nàng.

- Ma a a a a a a a !!!!!!!!

Tử Cảm Lãm không hề chuẩn bị tâm lý, bị hù, hét lên một tiếng kinh hãi, chạy bán sống bán chết về phía trước.

- Ha ha ha ha!

Diệp Trần ôm bụng cười ngặt nghẽo.

Cho chừa, ai bảo ngươi đùa giỡn ta.

- Đồ chết tiệt! Chết bầm! Chết dẫm! Tên khốn khiếp Diệp Trần! Chút nữa là ngươi hù chết ta rồi!

Tử Cảm Lãm nghe thấy tiếng cười, quay đầu phát hiện thấy đúng là tên khốn kiếp Diệp Trần này, tức khắc lửa giận đùng đùng chạy về, dùng trượng gõ mạnh trên đầu Diệp Trần.

- Này này, đánh nữa là ta không nhịn đâu đấy!

Diệp Trần nhảy tránh ra hai ba bước, Tử Cảm Lãm còn chưa hết giận, giơ pháp trượng muốn dồn theo. Diệp Trần nghiêm mặt đe doạ nói.

- Quên đi! Tha cho ngươi đấy! Đã từng ấy tuổi đầu còn như trẻ con ý!

Tử Cảm Lãm không biết có phải sợ Diệp Trần hay không, lúc này cũng dừng tay nói.

- Nhanh giết con quái vật kia đi! Bọn Pháp Hào đang gặp phiền toái!

Tử Cảm Lãm tiện tay chỉ vào quái vật ở cuối huyệt động nói. Theo quy tắc, nếu mục sư bị truyền tống tới nơi này, sẽ cùng một người chơi khác xuất hiện trong cùng huyệt động này, sau đó hai người sẽ hợp lực giết chết quái vật. Nhưng Tử Cảm Lãm không ngờ được là gặp tên gia hoả Diệp Trần này thôi.

- Chuyện nhỏ!

Đội ngũ không có mục sư, khi gặp quái vật sẽ tương đối vất vả. Diệp Trần cũng không nói giỡn, chạy hướng quái vật, một chiêu Đơn Thể Di Thực kèm theo Thời Gian Hư Ảo, quái vật tức khắc nằm vật trên mặt đất.

Tử Cảm Lãm thấy vậy, không nói lên lời. Tên gia hoả này nói chuyện nhỏ đúng là nhỏ thật.

- Vậy ta đi trước đây!

Diệp Trần muộn hơn một bước so với người chơi khác khi tiến vào A Ba Đạt đại thụ rồi, hiện tại trên ngọn cây không biết đã tụ tập bao nhiêu người, chậm thêm lúc nữa, nói không chừng đến xác của người thủ hộ di tích còn chả thấy ấy chứ, nên hắn cũng không có thời gian tâm sự vói Tử Cảm Lãm, phất tay chào, tiến vào Truyền tống trận.

Thời gian kế tiếp, Diệp Trần một đường thẳng tiến về tầng cao nhất, ước chừng 30’ sau. Hai mắt Diệp Trần sáng ngời, hắn phát hiện đứng trên đỉnh cao nhất của A Ba Đạt đại thụ.

Tuy nói rằng là ngọn cây, nhưng đây thực chất cũng là một mảnh đất bằng phẳng, điểm khác nhau duy nhất đó là nó kiên cố nằm trên đỉnh của A Ba Đạt đại thụ.

Diệp Trần nhìn xung quanh, sắc mặt có vẻ không tốt.

Chung quanh đã có không ít người chơi, số lượng ít nhất cũng hơn một ngàn.

Bất quá, khiến cho Diệp Trần nhăn mặt chính là tại nơi này, không có một bất kỳ địa điểm gì có thể che lấp hay ẩn náu để hắn có thể ẩn thân rồi đánh lén.

Khó trách tại sao nơi này tập trung đông người như vậy. Các hành hội đều có mặt, nhưng không một ai xuất thủ đối với Di tích thủ hộ giả.

Ai ra tay trước, đều không kiếm được một chút lợi ích nào.

Mà Di tích thủ hộ giả của phó bản này là một Thụ Nhân cao hơn 20m, đôi tay không dài lắm, hơn nữa có thể di chuyển nhờ rễ cây, khác biệt hoàn toàn so với cây cối bình thường. ( Các bạn hình dùng Thụ nhân trong Manga nhé! )

- Tên kia chẳng phải là Nhất Hiệt Trần Ai sao?

Lúc Diệp Trần đang ngẩn ngơ nghĩ về thủ hộ giả, một người trong đám người cách đó không xa, trên người toàn bộ mang theo huy chương của Long Chiến Nghiệp Đoàn, kêu lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.