Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy quái vật, bốn người Man Tam Đao quất ngựa tiên phong, Diệp Trần và Ba Âm Mục Nhân cũng lên theo, bốn người cận chiến vọt tới trước quái vật, trực tiếp mở pk.

Thạch Viên tuy là tiểu quái, nhưng trong di tích đều là cấp bậc tinh anh, Thạch Viên khẽ vung tay, “Vù” một tiếng gió lướt qua mặt họ!

Nhưng mà bốn người Man Tam Đao thao tác cực kỳ siêu phàm, tất cả đều nhẹ nhàng xuất hiện, sau đó từng người dùng kĩ năng hướng Thạch Viên điên cuồng công kích tới.

Diệp Trần lúc này lại có vẻ nhàn rỗi, giống như chơi trận giả vậy, chỉ là trồng một gốc Thiết Giáp Thụ để hỗ trợ mà thôi, mà Diệp Trần cũng không dùng một cách tùy ý, trồng Thiết Giáp Thụ Liễu vừa lúc giúp Man Tam Đao đỡ được một lần công kích từ Thạch Viên.

Lực công kích của Thạch Viên so với tưởng tượng của Diệp Trần mạnh hơn rất nhiều, chỉ một lần công kích, đã làm Thiết Giáp Thụ Liễu mất 300 HP!

Thiết Giáp Thụ cấp 2 có 1500 HP, phòng ngự so với ban đầu đã tăng lên rất nhiều, chỉ là yếu hơn người chơi mặc bạch ngân trang ở cấp 30 một ít.

Thiết Giáp Thụ bị thương tổn cao như vậy, có thể thấy lực công kích của Thạch Viên mạnh như thế nào.

Thiết Giáp Thụ xuất hiện đúng lúc, đỡ được lần công kích của Thạch Viên cho Man Tam Đao, hắn kỳ quái liếc nhìn Diệp Trần, bắt đầu cảm thấy thực vật sư này cũng không phải một kẻ vô dụng.

Ba Âm Mục Nhân cũng không muốn khoanh tay đứng nhìn, vì Man Tam Đao mấy người gia tăng trạng thái (buff),lúc có người bị thương còn có thể dùng thuật trị liệu.

Mặc dù sáu người chỉ xem như một đội tạm thời, nhưng đến khi đánh quái vẫn phối hợp với nhau khá ăn ý. Thạch Viên tuy lợi hại nhưng cuối cùng vẫn bị bọn họ hạ gục nhanh chóng.

- Ha ha, không tồi, tiếp tục phát huy!

Thạch Viên ngã xuống, Man Tam Đao cười ha hả, mang đội ngũ nhằm đám Thạch Viên kế tiếp.

Đánh Thạch Viên nhận được điểm kinh nghiệm tương đối cao, giết một con quái trong này kinh nghiệm còn lớn hơn so với giết cả một đàn quái ở bên ngoài.

Sáu người trực tiếp tiến về phía giữa hải đảo mà đi, khi giết xong được hai - ba mươi Thạch Viên, họ đánh tới mảnh vỡ thứ nhất, mảnh vỡ năng lượng số 6.

Mảnh vỡ năng lượng có vẻ không khó để thu thập, sáu người đương nhiên là càng ra sức đánh quái, dù sao một mảnh vỡ cũng tương đương ít nhất 1% kinh nghiệm.

Nhưng bọn họ chưa kịp đánh tới mảnh vỡ năng lượng thứ hai thì đã chạm mặt một đội khác.

Trong phụ bản di tích “Thụ thế giới”, hai đội ngũ không quen biết với nhau giao chiến, thật sự không có nhiều lời cần nói.

Đứng đầu đội ngũ đối diện là một thuẫn kỵ sĩ, ngoài ra còn có hai pháp sư, một cung thủ và một mục sư, một đội ngũ có đội hình hoàn mỹ cho một trận chiến. đội ngũ hoàn mỹ này ngay sau khi nhìn thấy đội của Diệp Trần đều hưng phấn đánh tới.

Nguyên nhân rất đơn giản, bọn họ có thuẫn kỵ sĩ. Thuẫn kỵ sĩ có trang bị tốt hơn là khắc tinh của chức nghiệp vật lý, chức nghiệp vật lý công kích đánh ở trên người thuẫn kỵ sĩ, thương tổn quả thực chỉ như mưa bụi! Ở dưới tình hình có mục sư cùng viễn trình trợ giúp thuẫn kỵ sĩ, một đội công kích thuần vật lý ( Ý chỉ không có Pháp sư – Pháp hệ),không có khả năng xử lý thuẫn kỵ sĩ!

Mà chỉ cần thuẫn kỵ sĩ không chết, thuẫn kỵ sĩ có thể sử dụng kỹ năng Trào phúng, không chỉ kiềm chế công kích của đối phương, còn phối hợp rất tốt, Trào phúng một cái địch nhân, thừa dịp địch nhân bị Trào phúng hướng về phía thuẫn kỵ sĩ tiến lên, đội hữu toàn bộ hoả lực trở giúp, có thể tiêu diệt địch nhân bị Trào phúng trong khoảnh khắc, tiện thể còn có thể tiến hành tiêu diệt từng bộ phận của địch nhân!

- Trời ạ, là kỵ sĩ, mục sư, nhớ rõ thêm huyết đấy.

Thấy đối phương có kỵ sĩ, Man Tam Đao lập tức nghiêm túc hẳn lên.

Kỵ sĩ tuy rằng là một kẻ vô dụng hoàn toàn không có lực công kích, nếu như đấu một mình thì sẽ thành một bi kịch vô cùng lớn, nhưng ở trong một cái đội chiến nhỏ thì lại là một nhân vật PK vô cùng mạnh, nếu như kỵ sĩ dùng tốt, có thể có năng lực khống chế cục diện tốt hơn bất kỳ một chức nghiệp nào.

Trong đội ngũ có kỵ sĩ xuất hiện, khiến Man Tam Đao không thể không nhắc nhở mục sư Ba Âm Mục Nhân phải chú ý hơn.

Bỏ lại một câu, Man Tam Đao liền cùng Ngụy Đồi Đường nhằm hướng kỵ sĩ đang xông tới chỗ bọn họ, U Hồn cùng Tri Nguyệt Khuynh Thành lại lặn mất tăm, không thấy bóng dáng!

Ba Âm Mục Nhân đương nhiên là vội vã thêm trạng thái, hắn cũng không muốn cứ như vậy bị chết rồi về thành, Diệp Trần cũng không muốn chỉ đánh giả bộ, đương nhiên cũng vọt về phía trước.

Đứng ở phía sau đội ngũ, hắn nhiều nhất chỉ có thể công kích đến kỵ sĩ, trừ phi hắn có trang bị Ba Tác Long pháp trượng, bằng không thực vật trồng ra căn bản không làm gì được kỵ sĩ, đối mặt với đội ngũ có kỵ sĩ, dưới tình hình không thể lập tức trong giây lát giải quyết kỵ sĩ, chỉ có thể trước tiên giải quyết sạch đồng đội của kỵ sĩ, sau đó mới chậm rãi xử lý kỵ sĩ.

Cho dù xông lên phía trước và bị trở thành bia ngắm, Diệp Trần không thèm để ý, công kích của pháp sư hắn không ngại, chỉ là một cái cung thủ mà sử dụng kỹ năng Truy tung cũng giết không được bao nhiêu máu của Diệp Trần, hơn nữa Diệp Trần biết, lấy thân thủ của U Hồn và Tri Nguyệt Khuynh Thành, không có khả năng trơ mắt nhìn địch nhân ra tay.

- Này, Nhất Hiệt Trần Ai, ngươi đừng có mà tới gần như vậy!

Nhưng thật ra, Ba Âm Mục Nhân thấy Diệp Trần không biết sống chết mà xông lên phía trước, gấp đến độ hô to.

Mục sư muốn có kỹ năng hồi sinh phải lên tới cấp 40, nếu Diệp Trần chết, biến thành chỉ còn một mình hắn đi theo sau đám người Man Tam Đao lấy kinh nghiệm điều này làm cho hắn ngượng ngùng một cách quái lạ.

- Yên tâm, ngươi thêm đủ huyết là được rồi!

Diệp Trần đáp lại một câu, tiếp tục phóng về phía trước.


Tuy rằng như thế nhưng Diệp Trần vẫn là chạy ở phía sau hai người Man Tam Đao. Hai người này nhiều huyết hơn so với hắn, chờ đợt công kích đầu tiên của chức nghiệp viễn trình bên kia rơi xuống trên thân của hai người này, hắn có thể yên tâm tiếp cận đối phương.

Pháp sư cùng cung thủ trong đội ngũ của đối phương quả nhiên bắt đầu công kích, hơn nữa đều là nhắm ngay Man Tam Đao ở phía trước, hiển nhiên cảm thấy Man Tam Đao uy hiếp là lớn nhất.

Này cũng không kỳ quái, cái tên vẻ mặt chán nản, hình thể nhỏ gầy Ngụy Đồi Đường thật sự khó làm cho người ta đề cao cảnh giác được, mà Man Tam Đao cả người bộ dáng tràn đầy tinh thần, người cũng vô cùng cường tráng, dưới tình hình không biết chi tiết của hai người bọn họ, cho dù là ai cũng đều theo bản năng coi Man Tam Đao là đối tượng công kích.

“Trào phúng!”

Kỵ sĩ chạy tới đội ngũ đối diện, Trào phúng một cái trúng đầu Man Tam Đao.

- WTH! Đẹp trai thì có gì sai?

Man Tam Đao bực tức hô lớn, bốn người cùng những người khác đang chiến đấu công kích luôn hắn, rõ ràng Ngụy Đồi Đường còn nham hiểm độc ác hơn cả hắn, nhưng mấy tên này đều có mắt như mù cả mà. (>.<)

Các người đáng trảm lắm! ( Nên để là các ngươi xứng đáng bị đoàn diệt mà! ) – Tuỳ em nhé :D

Sau khi bị Trào phúng, Man Tam Đao tạm thời bị mất đi khống chế đối với nhân vật, nhân vật bèn giống như một con rối chạy về hướng của Kỵ sĩ!. (==’)

- Pháp sư chú ý! Tập trung hỏa lực công kích!

Người chơi kỵ sĩ thấy vậy, tức khắc hạ lệnh công kích.

Vốn vị chiến sĩ trong đội ngũ kia cũng muốn tấn công cùng với mọi người, nhưng hai vị thích khách kia tiến nhập tiềm hành, khiến cho bọn họ không thể không để cho chiến sĩ đứng bên chức nghiệp viễn trình đợi lệnh.

- Này này, mau tăng huyết cho ta, nếu không ta chết chắc đó!

Man Tam Đao hô lớn.

Không thể khống chế nhân vật, nên hoàn toàn không thể tránh né công kích, phải thừa nhận tất cả công kích, vẻn vẹn chỉ dựa vào dược tề khó mà kháng được.

- Rõ!

Ba Âm Mục Nhân không đợi Man Tam Đao phân phó đã dùng ngay thuật trị liệu.

Ngụy Đồi Đường bị mọi người coi thường lúc này bỏ lại Man Tam Đao, công kích một lần từ bên người kỵ sĩ, tiếp theo lại dùng Ảnh trảm, mạnh mẽ gần đội ngũ đối diện!

- Cẩn thận chứ chiến sĩ!

Đối diện một đoàn người thấy vậy, đều là chấn động, bọn họ cảm thấy hình như đã chọn sai đối tượng.

Nhưng mà chuyện cho tới bây giờ, có muốn cũng không làm gì được, đối diện đội ngũ kia mặc dù có mục sư, nhưng mục sư thêm huyết khẳng định là không đủ, mấy người bọn họ cùng nhau tới nhiều hơn, chiến sĩ bị Trào phúng đã rớt hơn một nửa HP, nếu là mục tiêu công kích dời đi, hết thảy phía trước đều đã uổng phí.

Chiến sĩ vẫn còn đợi lệnh tức khắc nghênh hướng Ngụy Đồi Đường, bằng không sẽ để cho Ngụy Đồi Đường tiếp cận đội ngũ của bọn họ, chức nghiệp viễn trình sẽ gặp nguy hiểm.

Ngụy Đồi Đường mắt nhìn chiến sĩ đang xông tới, động tác không có dư thừa, thân ảnh vừa động, chính là Kiếm Nhận Phong Bạo!

- Đã nói rồi, bắt hắn thì không nghe!

Man Tam Đao nhìn tên chiến sĩ đang sợ hãi đối diện, khẽ thở dài một cái.

Thấy chưa? Bắt sai người rồi đấy! Hắn oan uổng cỡ nào a!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.