“Thôn trưởng, ngươi già rồi!”
Lần này Diệp Trần tâm thần có chút bất định, mặc dù hắn biết nhiệm vụ này không có khả năng là giả, nhưng cách gây ra nhiệm vụ có chút kỳ quái, khiến người ta cảm thấy có chút bất an, nhất là lão nhân này trước kia không chỉ mắng một mình hắn, mà còn thuận tiện thăm hỏi ân cần cả nhà hắn.
“Nguyên lai là Nhất Hiệt Trần Ai a, ta thật là già rồi ư, ngay cả ngươi cũng nói ta già rồi.”
Lão thôn trưởng vung tay lên, đem tất cả những người chơi đang quấn quít xung quanh biến mất khỏi gian phòng, trong phòng chỉ còn lại có Diệp Trần cùng lão thôn trưởng, hơn nữa ngữ khí cùng thần sắc của lão thôn trưởng so với lúc trước rõ ràng bất đồng.
Tiêu chuẩn nhiệm vụ hình thức!
Diệp Trần biết rõ nhiệm vụ đã gây ra thành công.
“Ta cảm thấy đã đến lúc thôn trưởng tuyển người thừa kế rồi.”
Trong nội tâm Diệp Trần đã cảm thấy nhiệm vụ ngày càng rõ ràng, liền thành khẫn đáp.
“Quả nhiên là vậy sao? Có lẽ năm ngoái, khi con trai ta nói ta nên truyền lại vị trí thôn trưởng cho hắn, ta nên đưa cho nó, nếu không nó cũng không rời thôn đến bây giờ cũng không trở lại.”
Thôn trưởng thì thào nói.
“Con của ngươi? Xin hỏi thôn trưởng, con của ngươi tên gì?”
Trải qua thời gian dài chơi trò chơi tích lũy khá nhiều kinh nghiệm, lại để Diệp Trần nghe những lời này của thôn trưởng, như là phản xạ có điều kiện, hắn liền hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-thuc-vat-su/2562733/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.