Hoàng Thiên về tới tàu sắc trời cũng chuyển tối . Lâm Gia Hân cùng Lôi Oanh một thanh xuân thiếu nữ một tuổi trẻ thiếu phụ trải nghiệm khiến hắn có thể nói là thoải vô cùng .
Thân thể cùng tâm lý cùng thoả mãn Hoàng Thiên hừ hừ một đoạn trong bài hát gì đó không nhớ tên , chậm rãi bước vào khoang tàu . Liếc ngang liếc dọc một hồi không thấy Mộ Khuynh Thành bóng dáng , nhẹ giọng lẩm bẩm :
- Nữ nhân a , buổi sáng mới như người sắp chết , suy yếu không chịu nổi . Đến giờ lại đi đâu mất ?
Nói xong cũng không suy nghĩ gì nhiều , vào bếp chuẩn bị đồ ăn tối .
Hiện tại ở Alpha tàu Mộ Khuynh Thành có thể tự do ra vào tất cả mọi chỗ , tất nhiên là trừ bỏ phòng điều khiển . Không phải là hắn không tin tưởng nàng , mà là chỉ không muốn một ngày nào đó khi quay về đột nhiên không thấy tàu đâu . Trên thế giới này nếu như có cái gì không đáng tin cậy nhất , đó chính là con người . Ngày hôm nay nói như vậy , ngày hôm sau có thể lập tức lật mặt , đó chính là con người bản tính .
Nếu có thể có được Hoàng Thiên trăm phần trăm tín nhiệm , chắc cũng chỉ có thể là tín nhiệm bản thân hắn .
Vài giờ sau , đứng trước cửa tàu Hoàng Thiên đã có chút mất kiên nhẫn . Mộ Khuynh Thành vẫn chưa quay lại , hắn có một loại cảm giác không tốt . Thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-thien-ha/2886639/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.