Chương trước
Chương sau
Cái gì cũng có lúc kết thúc, Lãnh Nguyệt nấu cơm xong bày ra bàn gọi 2 người lại ăn cơm. Tiểu Vân thở dài, lỗ tai của hắn đã được giải thoát. Trong bữa cơm, không ai nói gì, mỗi người đều có tâm sự riêng. Người thì suy nghĩ chuyện báo thù, người lại lo lắng việc kiếm tiền, và thằng nhóc thì đang bày mưu tính kế gì đó.

Ăn xong, Tiểu Vân cũng đến lúc phải rời đi. Lãnh Nguyệt phạt thằng em rửa chén, sau đó đi tiễn hắn. Khi đi xuống, không biết cố ý hay vô tình cô nàng này dẫn hắn đi cầu thang bộ mà không xài thang máy. Nhìn đối phương muốn nói lại thôi, Tiểu Vân cũng không có chủ động hỏi. Khi đi gần hết bậc thang tầng 1, Lãnh Nguyệt cố lấy dũng khí quay lại hỏi:

- Anh có thể cho tôi vay tiền được không?

Nhìn vẻ mặt quẫn bách của cô nàng, có lẽ là bệnh tình mẹ cô không thể chờ thêm được nữa, cũng không còn đường nào khác mới phải xin giúp đỡ từ người mới quen. Nhìn thấy vậy, Tiểu Vân cũng không đành lòng

- Cô cần bao nhiêu?

- 800 triệu

Lãnh Nguyệt hồi hộp căng thẳng mà chờ đợi, với số tiền lớn như vậy rất khó để người ta vô điều kiện cho nàng vay. Thực ra, với nhan sắc của mình, nếu làm cái nghề đặc biệt nào đó, hay đồng ý thành bồ nhí của đại gia thì nàng có thể xoay sở được số tiền này. Nàng không muốn bán đứng thân thể mình, bởi vậy đi làm nhiều nơi cùng lúc chỉ tiếc vẫn không gom góp nổi.

- Hiện tại tôi không còn tiền, ngày mai mới có thể cho cô

Lãnh Nguyệt từ thất vọng lại chuyển thành hi vọng, nàng không dám tin hỏi lại

- Th.. Thật chứ?

Thấy đối phương gật đầu, nàng mới an tâm phần nào. Như bắt chặt cọng cỏ cứu mạng, nàng mời Tiểu Vân ở lại nhà mình mà không để ý việc này rất dễ gây hiểu nhầm. 2 người đi xuống lại đi lên, Chính Phong thấy hai người cùng trở về cười nhăn nhở với ánh mắt như nói '' biết sẽ thế mà ''. Tất nhiên lại không tránh được một trận dằn vặt của chị nó.

Lãnh Nguyệt sau đó mới nhớ ra, nàng sẽ ở chung với 1 người đàn ông mới quen. Dù có em mình ở đây, nhưng nàng vẫn không tránh khỏi ngượng ngùng. Bởi vậy, sau khi nói cho Tiểu Vân biết hắn sẽ ở chung phòng với em trai, nàng vội chạy trốn vào phòng mình. Thằng nhóc lại bắt đầu chiêu bài cố gắng mai mối chị nó cho Tiểu Vân.

Không còn cách nào, hắn phải chuyển chủ đề qua Vô Hạn để hấp dẫn chú ý của thằng nhóc. Chính Phong còn đi học, hơn nữa bệnh tình mẹ như vậy, nó cũng không có chơi. Nên rất là hiếu kỳ khi nghe hắn kể về game. Nhưng rất nhanh, chị nó lại nói vọng ra, bắt nó đi ngủ sớm để mai còn đi học. Chưa hết thòm thèm, nhưng thằng nhóc vẫn ngoan ngoãn đi vào phòng ngủ.

Mà cũng thật tài tình, Chính Phong mới nằm xuống chưa được 5' đã ngủ thẳng cẳng rồi. Tiểu Vân cũng không có ý ngủ cùng với nó. Hắn ra ngoài ghế sô pha ngồi, đồng thời sáng tạo 800 triệu để lên bàn. Lại sáng tạo đầu khôi, kết nối với nguồn điện, nằm trên ghế, hắn đăng nhập vào game.

Tiểu Vân không biết hắn vào game không lâu, thì Lãnh Nguyệt ra khỏi phòng. Nàng đột nhiên thấy xuất hiện tiền trên bàn thì rất kinh ngạc. Lại thấy hắn đội đầu khôi, càng kỳ quái hơn, lấy ở đâu ra vậy? Nàng cũng không đánh thức đối phương, ra ngoài kiểm tra kỹ khóa cửa chính, chốt cửa sổ các loại. Sau đó mới an tâm về phòng.

Chưa được cho phép của người ta, nàng cũng không dám động vào số tiền đó cho dù rất cần. Đánh dấu thần bí về Tiểu Vân trong lòng, nàng kiểm tra qua phòng em trai. Thấy thằng em đã ngủ, nàng mới yên tâm về phòng mình. Gần đây, nàng đã quá mệt mỏi rồi, gánh nặng đã nhẹ đi, nàng cảm thấy ngủ thoải mái hơn bao giờ hết.

Lại xuất hiện trên đường phố Phi Liêm thành, Tiểu Vân không biết còn tiếp tục đào bảo không. Dù sao cũng là một cách kiếm tiền tốt, chỉ là phải dựa vào vận may. Vận khí không tốt thì phí công vô ích. Không phải ai cũng may mắn mãi được.

Bất chợt, hắn nảy ra một ý tưởng, vậy đánh bạc thì sao? Tiểu Vân đi hướng sòng bạc thử nghiệm, vừa coi lại skill thấy giá trị tồn tại hiện còn 1.535.000. Hắn sáng tạo ra 5.000 kim tệ trước làm vốn khởi đầu. Nếu skill mà xài được để gian lận thì hắn không còn lo về tiền nữa rồi.

Vào sòng bài, mấy thứ cao cấp hắn không hiểu, cứ chơi xúc xắc là tốt nhất. Đoán lớn nhỏ, rất dễ, ai cũng có thể chơi. Nhưng hắn cũng không muốn chen chúc với người chơi khác, hay bị người khác biết khả năng của mình. Bởi vậy lại sáng tạo thêm 30.000 kim để tạo phòng riêng chỉ có mình hắn để chơi.

Cái game này đúng là nhắm vào đại gia mà, cái gì muốn tốt, muốn theo ý mình thì cứ có đủ tiền là được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.