Chương trước
Chương sau
Tiểu Vân rời khỏi Vô Hạn, bỏ đầu khôi xuống. Hắn nhìn qua cửa sổ, trời vẫn còn mờ tối, lấy di động xem qua mới 4h sáng. Trong game, có thể tạm quên đi, nhưng hiện tại hắn lại nhớ Yến. Càng nhớ bao nhiêu, ý nghĩ trả thù càng mạnh bấy nhiêu. Muốn trả thù phải kiếm thật nhiều tiền, hắn lại không nắm chắc là cần bao nhiêu.

Tiểu Vân lên mạng truy tìm thông tin công ty Thiên Phát. Sau 1 hồi, hắn bị áp lực đè đến không thở nổi. Trên các trang báo có phỏng đoán về tài sản của công ty này. Chỉ ước tính sơ qua cũng tầm chục ngàn tỷ, có cao như vậy bởi độc quyền phát hành game thực tế ảo. Cứ cho là chỉ có 10 ngàn tỷ đi, đổi ra kim tệ trong game cũng phải là 10 tỷ kim tệ.

Cho dù Vô Hạn không thay đổi tỷ lệ hối đoái tiền thật và ảo, nhưng phát hành trò chơi là để kiếm tiền. Chả ai ngu mà để game thủ kiếm kim tệ dễ dàng. Chẳng lẽ không báo thù cho Yến được, Tiểu Vân không cam lòng mà. Ngay lúc đó có 1 con muỗi vo ve đậu lên tay trái hắn bắt đầu việc mà nó thường làm. Tiểu Vân khó chịu, giơ tay phải lên định đập xuống.

Nhưng chưa kịp đập xuống, con muỗi rơi ra khỏi tay hắn, rơi xuống giường, chết thẳng cẳng. Tiểu Vân căng mắt mà nhìn, hắn hơi gẩy nhẹ con muỗi, xác định chắc chắn là đã chết 100 %. Một ý nghĩ điên cuồng nảy sinh, hắn bắt chước trong game thử cảm ứng xung quanh. Điều kỳ diệu xảy ra, 1 mét hình cầu xung quang hắn có gì hắn đều cảm nhận được.

Không thể nào! Chuyện này quá khó tin đi. Nếu cái skill bá đạo này dùng được ở hiện thực, chẳng phải hắn có thể báo thù dễ dàng rồi.

Tiểu Vân lục ngăn bàn kiếm được con dao rọc giấy. Hơi run rẩy, Tiểu Vân dùng dao cứa nhẹ vào tay trái. Nhói 1 cái, trên tay trái có 1 vết đứt, máu hơi rỉ ra. Hắn nhìn chăm chăm vào vết thương

1s sau máu ngừng chảy, 1s nữa vết thương khép lại, lại 1 s nữa hoàn hảo như ban đầu. Tiểu Vân choáng váng, nhưng hắn để cho chắc ăn vẫn làm vài nhát dao nữa. Nhìn quá trình hồi phục lặp lại vài lần. Rốt cuộc Tiểu Vân cuồng hỉ trộn lẫn hi vọng về báo thù và tương lai sau này. '' Yến, rất mau thôi em sẽ báo thù cho chị '' hắn thầm nói.

Tiểu Vân theo thói quen bắt đầu suy tư về việc này. Hắn rất muốn tự tay giết Bùi Chí Cường trả thù, nhưng với công nghệ hiện đại ngày nay hắn khó mà trốn khỏi cảnh sát. Yến cũng chắc không hi vọng hắn vì báo thù mà bị phán tử hình. Với skill Thần Ma quang hoàn này chỉ cần lên cấp cao, hắn có thể không rời nhà mà giết người từ xa, không có bất kỳ dấu vết nào để cảnh sát truy tra tới hắn.

Trong game hiện tại là Thần Ma quang hoàn cấp 2, còn hiện thực là cấp 1. Cứ theo đà gấp 10 mà tính thì lên tới cấp 4 mới có phạm vi 1 km, cấp 5 là 10 km. Trước đó hắn tìm trên mạng biết được địa chỉ công ty Thiên Phát cách chỗ hắn ở tầm 8 km. Thần Ma quang hoàn muốn lên cấp 5 ở hiện thực thì trong game phải là cấp 6. Skill hiện tại của hắn tiến độ là 101/1000. Lên cấp 3 còn 899, cấp 4 là 10.000, cấp 5 là 100.000, cấp 6 là 1.000.000. Tổng cộng hắn phải giết 1.110.899 con quái nữa.

Việc này dù sao cũng dễ thở hơn là kiếm hơn 10 tỷ kim tệ. Tiểu Vân không thể chờ đợi được mà lại muốn vào game luyện skill, nhưng bảo trì 8h, ít ra đến 12 h trưa hôm nay mới vào game được. Không có gì để làm, bụng lại cồn cào, hắn lấy mì tôm ra ăn. Hắn tự kỷ ở lỳ trong phòng thì mỳ gói là thứ không thể thiếu. Cha mẹ hắn không chịu được hắn, nhưng cha mẹ nào mà không thương con. Hắn vẫn nhận được tiền trợ cấp hàng tháng. Góc phòng có mấy thùng mỳ hắn mua dự trữ từ trước.

Ăn xong, mới 5 h, để giết thời gian Tiểu Vân trở lại lối sống cũ của mình. Lướt net, xem manga, xem anime... Trước đây hắn luôn cảm thấy thời gian là không đủ, quá nhiều truyện hắn muốn xem, quá nhiều anime để xem, dù coi hết vẫn muốn coi lại. Còn hôm nay, hắn lại thấy thời gian trôi quá chậm, tâm tư của hắn dồn vào luyện skill hết rồi.

Dù có chậm thì 12 h vẫn đến, Tiểu Vân qua loa ăn mỳ xong, đội đầu khôi vào game. Hắn xuất hiện tại thạch lâm, trước mắt con " LV 25 Boss Thạch nhân quân đoàn '' đã đổi mới. Nhưng hắn không quan tâm, mở bản đồ lên nhìn, Tiểu Vân phát hiện nữ thần may mắn mỉm cười với hắn. Cách thạch lâm 1 khoảng nhỏ là 1 thành thị bỗng dưng xuất hiện trên bản đồ.

Tính theo tỷ lệ thì có 1km thôi. Nhưng cần ngang qua 1 đoạn trắng mờ trên bản đồ. Hắn biết đây có thể là 1 khu quái vật chưa được khám phá. Nhìn lại ẩn giả đan đã mất tác dụng, làm thế nào bây giờ. Máu hắn hiện tại có 301 thôi, bị quái vây đánh là chết. Đi 1 bước tính 1 bước, Tiểu Vân tự nhủ đồng thời hướng về thành, đi ra khỏi thạch lâm

Khi đến biên giới thạch lâm, phía trước là 1 khu vực đầm lầy ngăn cách hắn với tòa thành. Tiểu Vân có thể cảm ứng được từng con quái giống cá sấu đang ẩn nấp trong đám bùn đó. Có 1 đường mòn có vẻ đi xuyên qua đầm lầy nhưng quá nhỏ và hẹp. Chỉ có đường này nhưng đi lên chắc chắn bị quái quây, chưa kể đường cũng không chắc chắn, có thể sụt lún chỗ nào đó.

Đau đầu!, Làm sao qua đây?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.