Chương trước
Chương sau
''Tay khi quen khi ngứa'' dẫn Tiểu Vân tới trước 1 căn nhà tại góc đông nam tân thủ thôn. Nhìn căn nhà bình thường không khác các ngôi nhà xung quanh Tiểu Vân khó hiểu quay ra hỏi:

- Bảo rương trong ngôi nhà này sao? Không có gì đặc biệt mà

- Hà hà. Lát nữa thôi ngươi sẽ hiểu nó đặc biệt chỗ nào.

- Cần ta làm gì?

- Cho ngươi lời khuyên: Áp dụng kế 36.

Tiểu Vân biết kế 36 là tẩu vi thượng sách nhưng hắn không hiểu sao phải chạy. ''Tay khi quen khi ngứa'' đạp mạnh vào cửa sau đó rất nhanh xài skill ''tàng hình'' đặc trưng của đạo tặc. Rất nhanh Tiểu Vân hiểu sao phải chạy. Cửa mở ra, 1 người phụ nữ to béo da đen, mặc váy đầm hoa, trang điểm lòe loẹt bước ra. Không phải, chính xác mà nói phải là 1 tên đàn ông mới đúng.

Tiểu Vân nổi hết cả da gà, không cần biết 2 2 là 4, quay đầu chạy thẳng. Nhưng rất nhanh đã nghe được sau lưng có người đuổi theo và câu nói với âm thanh eo éo đằng sau:

- Nỡm à, tiểu muội có xấu vậy sao?

Vâng! Chị à không anh không xấu thì thế giới này toàn tuấn nam, mỹ nữ rồi. Cố nén ghê tởm và buồn nôn Tiểu Vân cắm đầu chạy không dám dừng dù chỉ 1 chút. Vừa chạy vừa chửi 18 đời tổ tông ''Tay khi quen khi ngứa''. Không nói trước để chuẩn bị tâm lý. Nhưng chính hắn cũng hiểu nếu biết trước, chắc chắn hắn sẽ không làm.

Cũng may chỗ này là góc thôn, hầu như không có ai đến. Không thì mất hết mặt mũi. Tiểu Vân ra sức mà chạy, bất chợt có 1 làn hơi nóng ẩm thổi vào tai trái

- Tiểu ca muốn tình tứ không?

Không chịu nổi, muốn nôn rồi. Tiểu Vân cố liếc mắt sang thấy được khuôn mặt đen với 1 đống màu mỹ phẩm đang ngay bên trái. Không chỉ thế mắt chớp chớp, mồm đớp đớp hướng phía mình. Thật không thể kiềm nén nổi. Tiểu Vân dừng phắt lại nôn, mặc dù chỉ toàn nước chua nhưng không nôn không thoải mái

Đại hán gay quán tính chạy 1 đoạn nhỏ cũng dừng lại, lao tới Tiểu Vân. Xong! đời trai kết thúc tại đây sao? Chúa Zêsu, phật Như Lai, ông bụt hay ông nào cũng được ''Cứu con''. Khi tim sắp ngừng đập vì đại hán chỉ còn cách mình 1mét. Đại hán giống như phát hiện điều gì bỏ qua Tiểu Vân chạy về nhà mình.

May quá! ''Tay khi quen khi ngứa'' chắc là mở rương rồi. Tiểu Vân cố gắng hít thở không khí, nén cơn buồn nôn chat trong kênh đôi ngũ

- Lấy được chưa?

- Ta ra tay là chỉ có thành. Thế nào, đặc biệt chứ?

-Cmn, sao ngươi không ôm cái đặc biệt này đi.

- Hà hà, khuyến mại thêm 1 câu: kế 36

Cái gì! Lại chạy? Nhưng rất nhanh Tiểu Vân nghĩ đến đại hán gay mất đồ mà ''Tay khi quen khi ngứa'' biết tàng hình, mình thì không, chẳng lẽ.....

Chạy! Vắt chân lên cổ mà chạy. Không thể ở lại chỗ này nữa. Tiểu Vân hận sao không có mấy cái chân nữa có tốt không. Vừa chạy vừa cầu nguyện: '' Đừng đuổi theo ta '', '' Đừng đuổi kịp ta ''....

Mơ hồ sau lưng truyền tới tiếng người đuổi theo. Không thể nào! Tiểu Vân không muốn bị thông. Nhưng vừa mới chạy một hồi, lại nôn 1 trận, không chạy nhanh như trước được. Người đằng sau càng ngày càng gần. Đau tim quá, lần đầu tiên Tiểu Vân nghi nghờ mình có bệnh tim. Nhưng không quan trọng, vấn đề là chạy, nhanh hơn, nhanh hơn nữa.

Người đằng sau càng ngày càng gần. Tiểu Vân đã tưởng tượng ra số phận bi thảm của mình rồi. Khi sắp tuyệt vọng, kênh đội ngũ ''Tay khi quen khi ngứa'' nói 1 câu làm hắn thấy thiên đường

- Ha ha.. Không cần chạy. Đằng sau là ta

Nếu ý nghĩ có thể giết người Tiểu Vân chắc chắn ''Tay khi quen khi ngứa'' phải chết triệu lần có hơn. Hắn dừng lại, thở dốc, trả lời

- Khốn nạn. Sao ngươi không nói sớm

- Thấy chạy hăng vậy không nỡ gọi dừng. Ha ha..

- Cmn, đưa tiền đây.

''Tay khi quen khi ngứa'' rốt cuộc đến chỗ Tiểu Vân, híp mắt đánh giá

- Chú em chạy được đấy, sau này có cơ hội lại lần nữa nhé?

- Còn muốn lần sau? Cmn, muốn âm thì kiếm người khác đi. Tiền đâu?

- Rồi rồi, bình tĩnh đừng nóng, 10 bạc 50 đồng của chú em đây

Giao dịch xong Tiểu Vân ngạc nhiên. Trên 10 bạc chỉ có ngân hòm báu mới mở được. Tên này cũng kiếm lời quá đi. Trong Vô Hạn, hòm báu có 5 loại: đồng, ngân, kim, ngọc và bí ẩn. Ngân hòm ngoài ngân lượng thường cho trang bị lam. Trang bị trong game phân làm: bạch, lục, lam, chanh, kim, hồng, tử. Đồ lam ở hiện tại giá rất cao, không ai bán, muốn mua cũng không được. Đa phần còn vì đồ lục phấn đấu mà.

''Tay khi quen khi ngứa'' không biết được món gì nhưng tâm tình rất tốt, đưa 1 cái xin hảo hữu qua. Tiểu Vân chần chừ 1 lát rồi đồng ý. Sau đó ai đi đường nấy, Tiểu Vân vội đi tìm hiệu thuốc. Hắn bỏ lỡ quá nhiều thời gian rồi. Hầu hết đều người chơi đều trên cấp 2. Hắn thì....

Khoan đã. Nếu nhớ không lầm thì bảng thông tin nhân vật không có ghi đẳng cấp. Tiểu Vân mở lại, quả nhiên không có cấp độ. Thế này lên lv làm sao? Mà thôi, dù sao có điểm thuộc tính quái đâu. Lên hay không lên cũng đâu khác gì. Chủng tộc Thần Ma chỉ dựa vào cái skill duy nhất kia thôi.

Đến hiệu thốc, Tiểu Vân bỏ 10 bạc mua 10 bình tiểu hồi huyết. Mỗi giây= 100 ngân, 1 ngân = 100 đồng, Tiền tiêu như nước a. Đi đánh quái thôi. Mà chả biết đánh sao khi tay không vũ khí, người trắng tinh không đồ đây. Thở dài, Tiểu Vân lao ra ngoài thôn.

Còn vì sao không làm nhiệm vụ, Tiểu Vân ngó qua diễn đàn, thấy nhiều post kêu than nhiệm vụ keo kiệt, bủn xỉn. Vậy là không còn tâm tư làm nhiệm vụ rồi. Chưa kể cái skill duy nhất hắn dựa vào cần phải đánh quái mới tăng lên a. 100 con! Không biết lên cấp 2 thế nào?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.