Chương trước
Chương sau
- Lang ca, chẳng lẽ chúng ta bỏ qua tấm địa đồ đó sao?

- Phải đó, không chừng đó lại là một bản đồ kho báu!

Đây là ba tên người chơi chạy thục mạng vừa rồi. Hai gã phía sau đang tiếc nuối nói với tên cầm đầu - Tứ Diệp Cuồng Lang.

- Hừ, bản đồ kho báu thì thế nào? Không nhìn thấy con heo đó à? Các ngươi còn mạng để mà ăn sao?

Tứ Diệp Cuồng Lang hừ lạnh. Miếng da dê đó có thể quý nhưng không thể nào quý bằng thanh kinh nghiệm cấp 1 - 32% của hắn. Cho dù có cướp được miếng da dê thì chưa chắc bọn hắn ăn được miếng ngon, quái cấp 1 đã đủ đơn sát bọn hắn rồi.

Nhắc tới con heo vừa rồi, hai tên đồng bọn phía sau không tự chủ được rụt cổ. Vừa rồi ba người bọn hắn đang truy sát tên Hắc Mã Tứ Càng - kẻ vô tình đạt được nhiệm vụ ẩn và ban thưởng cho miếng da dê đó. Tứ Diệp Cuồng Lang phát hiện được thì đâu dễ bỏ qua, lập tức dẫn theo hai tên thủ hạ của Tứ Diệp công hội truy sát.

Nào ngờ nửa đường đánh ra một con heo mọi mập lù, ủi một phát bay xác tên Hắc Mã Tứ Càng, nhìn thuộc tính càng là cấp 30, dọa cho bọn chúng sợ té đái, chỉ biết vắt chân lên đầu mà chạy, nào quan tâm cái gì da dê da vịt.

Cấp 1 - 20% kinh nghiệm đã quý giá vô cùng! Kho báu? Trực tiếp bỏ qua!

- Lang ca a, nếu cứ quần chiến cùng đám người chơi trong thôn đi giết lũ gà thì không phải cách hay, chẳng sớm muộn cũng tới lượt chúng ta đen đủi mà chết.

Một tên thủ hạ nói. Tên còn lại nghe xong cũng lắc đầu, tiếp lời:

- Nhưng không làm vậy thì còn cách nào? Tổ đội giết Hắc Thố sao? Càng chết sớm hơn.

Tứ Diệp Cuồng Lang cười lạnh, nói:

- Không phải xoắn! Một tuần nữa Thương Thành VIP cùng dịch vụ chuyển thôn tân thủ sẽ mở ra. Đến lúc đó chỉ cần mua trang bị vip một chút, các thành viên của Tứ Diệp tập đoàn hội tụ cùng một thôn, lên cấp 2 đã không thành vấn đề!

Nghe Tứ Diệp Cuồng Lang nói, hai tên phía sau hai mắt sáng lên, cảm giác kích động ùa về.

Bảy ngày nữa!

...

Bàng Thống đem miếng da dê đến tảng đá xem kỹ. Bên trên vẽ quả nhiên là bản đồ, chỉ có điều không phải bản đồ kho báu, ở gốc trái còn có thêm ghi chú: Khi đến địa điểm trên bản đồ, kích hoạt sử dụng bản đồ để mở ra bí cảnh.

- Một bí cảnh?

Bàng Thống mặt đầy mỉm cười. Có lẽ đối với người khác là vấn đề lớn nhưng đối với Bàng Thống có chú heo mọi bên mình thì không có gì khó, đây rõ gàng là cơ duyên.

Bàng Thống ca thán:

- Làm người tốt quả nhiên trời thương, tự nhiên đạt được bản đồ bí cảnh.

Còn thanh niên Hắc Mã Tứ Càng kia thì xem như xui xẻo đi. Vì kẻ này mà Bàng Thống đã dính hồng danh, một khi tử trận là bị rớt đồ gấp 2 lần, tuột càng là 2 cấp. Đây là hệ thống nhắc nhở.

- Haizz, ta muốn làm một Kỵ Sĩ của chính nghĩa mà.

Bàng Thống tiếc hận, bất quá vẫn không để ý. Không đợi đàn Sói Rừng hồi sinh lần nữa, dẫn theo heo mọi Bàng Thống nương theo bản đồ mà mò đường. Nhìn vị trí thì điểm đích cách đây cũng không xa.

Hoàng hôn xuống núi, bóng đêm bao phủ qua từng ngọn cây. Ở lục địa Violet thì dù có ban đêm người chơi vẫn có thể nhìn thấy xung quanh.

Trời đêm trên đầu lấp lánh muôn vàng vì sao, trông như một dãy ngân hà vắt ngang bầu trời, lung linh mà hùng vĩ.

Nương theo ánh sáng từ trời sao chiếu xuống, mặt đất bên dưới cũng phi thường rõ nét, chỉ tối mờ mà không tối mù. Đâu đó những đàn dạ điệp đem khu rừng thổi sáng mờ ảo, cảnh sắc buổi đêm đẹp lung linh.

Bàng Thống đã khinh thường độ rộng lớn của lục địa Violet, cái bản đồ chỉ vẻ có một nét ngắn nhưng hắn phải đi hai tiếng đồng hồ mới đến nơi.

Trên đường đi này Bàng Thống mới biết không phải Sói Rừng là quái duy nhất cấp 10. Hắn trông thấy rất nhiều bầy quái khác nhau, Trâu có, Dê có, Khỉ cũng có, đa dạng vô cùng.

- Mệt thật

Bàng Thống thở ra một hơi, mặc dù thể lực được nâng cao nhưng đi liền 2 tiếng khiến hắn cũng thấm mệt. Bất quá đến nơi rồi.

Trước mặt Bàng Thống lúc này là một cây cổ thụ cao lớn, to đến mười người ôm cũng không xuể. Không chút do dự Bàng Thống kích hoạt sử dụng bản địa đồ.

Một giây sau đó, bản địa đồ biến mất, trước mặt Bàng Thống loé lên, hắn trông thấy cảnh vật trước mặt mình thay đổi.

[Cổ Thụ bí cảnh] - một hàng chữ đỏ nhảy lên trước mặt Bàng Thống. Hắn vội vàng tìm kiếm heo mọi, may mắn nó cũng xuất hiện bên cạnh hắn.

Ở bí cảnh này trời đang sáng, một khu rừng nhỏ với con suối trong, cách không xa Bàng Thống hắn nhìn thấy cây cổ thụ cao gần ba mươi mét khi nãy, chỉ khác có điểm, dưới chân đại thụ lúc này có một đầu đại hùng đang ngủ. Phía sau con gấu lớn này là một phiến đá nhỏ đang phát ra ánh sáng. Đây hẳn là vật mà bản địa đồ muốn người chơi đến lấy.

[Thiết Thủ Hùng Xám]

[BOSS Bạch Ngân]

Cấp: 5

HP: 240.000

Công kích: 8.740 ~ 10.460

Phòng thủ: 12.000

Kháng ma pháp: 10.000

....

Bàng Thống trợn mắt, hắn ngàn vạn lần không ngờ được BOSS Bạch Ngân lại mạnh như thế, mạnh đến khủng khiếp. Chỉ mới cấp 5 mà thôi a! Nhìn những chỉ số kia hắn thấy con heo của mình sao mà bé nhỏ vô cùng. Cái này cho dù có nghìn người chơi đến cũng phải làm mồi cho gấu.

Thả con gấu này ra Lạc Gia thôn thì nhất định là một tràng diện tận thế a. Bàng Thống lắc đầu ngao ngán.

Kho báu chỉ cách vài chục bước chân nhưng sao mà khó lấy. Thiết Thủ Hùng Xám thân cao 5m, dáng vóc hùng dũng như một bức tường cản ngang kho báu, không cách nào vượt qua được.

Hơi thở từ Thiết Thủ Hùng Xám khiến tim Bàng Thống kịch liệt đập nhanh.

Bất quá đang lúc nghĩ đến ý định rút lui, hai mắt Bàng Thống bỗng bừng sáng lên.

Hắn còn có Thần Ma sách! Triệu Hồi Thần Ma!

Khoé miệng Bàng Thống trong phút chốc giương lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.