Từ rừng tây trở lại, Bàng Thống mất hơn một giờ đồng hồ. Về đến thôn thì trời đã sập tối.
Hắn nghe tiếng chiến đấu vang rền ở đầu thôn, cửa thôn có quái gà nòi.
Vì đang trong trạng thái ẩn danh, tên không hiện trên đầu, hắn lại cất hết trang bị vào hành trang cho nên rất ít ai chú ý đến Bàng Thống.
Khi Bàng Thống đi đến bãi quái, tràng cảnh trước mắt đã vô cùng thảm liệt. Người chơi chia thành từng nhóm đông đảo công kích vào BOSS Dã Ngoại - Gà Trống Đầy Lông.
- Chém nó!
- Bào chết nó đi!
- 3
- 1
- 5
- 12
...
Đáp lại chúng người chơi anh dũng hô hào, những con số sát thương nhỏ nhoi nhảy lên khỏi người BOSS. Mỗi lần tấn công như vậy, BOSS Gà Trống Đầy Lông liền gáy vang rồi vung cái cánh dài 3m của nó đập trả chúng người chơi.
Phanh! -1670!
- 1549!
- 1240!
Cái này gần 2000 HP bị đập bay sẵn tiện đem xác đám người chơi cấp 1 có 200 HP đập bay đi luôn.
- Chỉ còn hai trăm người còn sống, đã bào được 1.000 HP của nó rồi!
- Quá trâu a. Chúng ta sắp chết hết rồi, chờ mọi người hồi sinh ít nhất cũng phải 3 giờ nữa.
- Hồi sinh sớm hay muộn thành vấn đề à? Trước sau cũng bào được có 1000 HP, thoát khỏi công kích 20 phút là BOSS tự hồi phục ngay
- Haizz, ta thấy chúng ta cả đời phải sống ở Lạc Gia Thôn này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-ta-co-quyen-sach-thanh/3128999/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.