Không biết vì cái gì, Lộ Viễn cảm giác giống như mình bị đả kích, héo héo theo sát ở phía sau Dũng mãnh thiện chiến làm nhiệm vụ.
Làm xong thời gian cũng không sớm, bang hội những người khác đã sớm tham gia chiến trường hết rồi, Dũng mãnh thiện chiến một người còn muốn đi chiến trường nhưng Lộ Viễn nói như thế nào cũng không đi.
【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Cậu này tiểu bằng hữu, vẫn là người trẻ nhưng so với tôi đại thúc ngủ còn sớm hơn.”
Ngủ sớm dậy sớm thân thể mới khỏe? Hơn nữa
【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “= = đại thúc? Tôi như thế nào cảm thấy được anh là học sinh tiểu học còn vì nhận được tiền mừng tuổi mà nơi nơi chạy loạn.”
【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, tiểu tử tôi so cậu lớn hơn nhiều lắm đó.”
Lộ Viễn tỏ vẻ hoàn toàn không tin.
Bất quá cậu lười cùng Dũng mãnh thiện tranh cãi.
【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Tôi muốn đi ngủ.”
【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Vậy được rồi, ngày mai công phòng chiến, nhớ rõ đến tham gia.”
【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Ngày mai tôi có việc, không đi được.”
【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Cái gì? Tham gia công phòng chiến, cuối tuần có thể thăng cấp chiến giới, thăng cấp chiến giới mới có thể mua được trang bị a.”
【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “… Này tôi biết, nhưng tôi có việc.”
【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Được rồi, cậu qq nhiều ít?”
【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “… Làm gì?”
【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Thêm cậu a.”
Lộ Viễn khóe miệng co rút một chút, tổng cảm thấy được Dũng mãnh thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-t-bat-kien-t/204545/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.