Kết quả vẫn là về trường học Lộ Viễn, Lý Kiêu đi theo cậu, vừa đi bụng vừa kêu ọt ọt.
Lộ Viễn nghẹn đến khó chịu, rốt cục nhịn không được nữa, cười ha ha lên.
Lý Kiêu ủy khuất nghĩ, cậu không biết ngày hôm nay của tôi cỡ nào phong phú đi, nếu biết sẽ không cười nhạo tôi như vậy.
Lộ Viễn mang Lý Kiêu đi đến nhà ăn 24 giờ của trường học, cậu cười hỏi Lý Kiêu: “Muốn ăn cái gì, tôi mời anh.”
Lý Kiêu than thở nói: “Cậu thì có bao nhiêu tiền a, tôi có thể ăn sạch tiền của cậu đó.”
Lộ Viễn lại là một trận cười.
Lý Kiêu nén giận: “Cậu cười cũng thật không nghĩa khí.”
Trải qua một hồi nháo như vậy, vốn hai người lúc đầu còn có chút xa lạ, hiện tại hoàn toàn giống như lão bằng hữu bình thường, Lộ Viễn cuối đầu, xem Lý Kiêu ăn cái gì.
Lý Kiêu tuy đói, nhưng tư thế khi dùng cơm thực tao nhã, rõ ràng rất có tư thế lễ phép khi ăn cơm, dùng chén nĩa cũng rất thành thục, nhẹ nhàng.
Lộ Viễn loan ánh mắt.
Lý Kiêu vừa thấy chỉ biết là một kẻ có tiền, nếu như nói trong trò chơi hắn tiêu tiền như nước chính là từ trong đời thật mà ra đi, nhìn nhìn lại xe của hắn cùng trên người tây trang liền hiểu được, đây quả thực là một người giàu có.
Lý Kiêu ăn xong, ngẩng đầu dùng khăn tay lau miệng, nói: “Cậu nếu cứ nhìn tôi như vậy, cẩn thận tim tôi đập quá tốc độ.”
Lộ Viễn thu hồi ý cười, phiêu hắn liếc mắt một cái: “Tim của ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-t-bat-kien-t/1289321/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.