Tưởng Thần khom người nhặt vật phẩm, hắn không có chê khen đó là phẩm chất gì, chỉ cần biết đó là chiến lợi phẩm của mình thôi.
Hắn thật khác lạ, có điều đó mới là hắn.
- Đại caca, đây này, đây này
Tiểu nha đầu cỏng trên đầu vài món đồ đạc, so với thân thể bé nhỏ đó thật trái ngược, nhưng rất đáng yêu.
Tưởng Thần bật cười cưng chiều, hắn chợt nhớ ra, vỗ trán hỏi:
- Ta quên hỏi muội tên là gì?
- Dạ muội tên là Mễ Mễ, còn caca tên là gì?
Mễ Mễ cười tươi trả lời.
Tưởng Thần gật gù, hắn hy vọng mình nhớ được cái tên này. Tưởng Thần rất hay quên, muốn hắn nhớ rõ, thứ đó phải thật sự ấn tượng với hắn.
- Tên của ta?
Tưởng Thần nhướng mày, hắn lại quên tên mình rồi. Nghĩ ngợi một chút hắn mới nói:
- À, hình như tên ta là Tưởng Thần
Vừa nói hắn vừa lấy vật phẩm trên tay cô bé cất vào hành trang, Mễ Mễ ừm ừm vui vẻ, sau đó lại ton ton chạy đi nhặt tiếp.
Đúng lúc này, hệ thống bỗng cất tiếng:
- Hành trang người chơi đã đầy, không thể chứa thêm vật phẩm.
Tưởng Thần tò mò, hắn mở hành trang ra nhìn xem. Phát hiện hành trang chỉ có tối đa là 20 ô. Muốn mở rộng hành trang thì chỉ có hai cách, một là học nghề thủ công may thêm hành trang, hai là dùng Hành Trang Phù mở rộng thêm vài ô.
Học nghề thủ công là chức nghiệp sinh hoạt, về chức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-muc-su-nghich-tap/2405574/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.