Chiêu Thần thu hồi chưởng pháp, tầng một lúc này đã chết gần hết Cốt Linh chiến sĩ rồi. Chỉ còn lác đác vài con đang cầm đại đao xông đến Chiêu Thần.
Giết quái nửa ngày trời, EXP của hắn nhích lên 1%... Quái Lv20 căn bản không đủ dùng.
Chiêu Thần không phản kích mà đứng yên cho đám Cốt Linh binh sĩ chém, dẫu sao cũng không có cảm giác đau, chỉ hơi nhột một chút.
Chiêu Thần không giết hết là bởi vì nếu giết hết những con quái này, BOSS Thủ Hộ tầng một nhất định sẽ xuất hiện. Đến lúc đó lỡ như giết ra được trang bị Cam mà hành trang không có chỗ chứa thì khóc không ra nước mắt rồi.
Hắn phải trở về gửi hết trang bị vào kho hàng thôi. Sau đó lại đánh cho xong tầng 1 rồi xông pha thẳng tầng 2.
Nhìn một rương trang bị Tím phẩm rực rỡ hào quang này, Chiêu Thần quá ư là thích mắt.
- Chờ một lát lại xử các ngươi
Chiêu Thần né khỏi công kích của vài con Cốt Linh sau đó chạy khỏi Cốt Linh Tháp, lập tức trước mắt sáng ngời, cây cối xanh um, chim kêu bướm động, thiên nhiên tươi mát động lòng người.
Chiêu Thần mỉm cười, nội tâm rất nhẹ nhàng, dù là lúc trước hay lúc này, hắn đối với thiên nhiên vẫn luôn ưa thích và kính trọng.
Từ Cốt Linh Tháp trở về Thiên Long Thành cần đến nửa ngày thời gian, Chiêu Thần lần này không chạy bộ nữa, trực tiếp triệu hồi đại thủ phóng đi, ầm ầm một góc trời.
- Lát nữa mua vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-muc-su-nghich-tap/2405545/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.