Bạch Văn ăn cơm xong, nói với Hoa Nguyệt Dạ một tiếng, bọn họ mới truyền tống vào phó bản.
Trong phó bản cấp của Bạch Văn là thấp nhất, nhưng cậu xông pha như chốn không người, vừa vào phó bản liền tung một đống kĩ năng, pháp sư dùng ma pháp, mà thường là quần ma, hiện tại cấp bậc của Bạch Văn thấp, trang bị lại không được tốt lắm nên máu cứ thế bị rút hết, rào rào liền nhìn thấy đáy.
Lộ Hồng Trần là mục sư, bình thường khi tổ đội cày phó bản, hắn sẽ chú ý nhiều đến những người chơi cận chiến, như chiến sĩ, kỵ sĩ. Mỗi khi hắn tổ đội với Hoa Nguyệt Dạ thì hầu như lần nào cũng chỉ nhìn máu của gã, bởi vì Hoa Nguyệt Dạ là chiến sĩ, mà còn là loại chiến sĩ đặc biệt máu chiến.
Thế mà hôm nay lại có ngoại lệ, ánh mắt của hắn luôn phải dính chặt lên bóng dáng màu đỏ kia.
Dù Lộ Hồng Trần còn chưa ý kiến gì nhưng Chu Tiếu Đông đã không nhịn được nữa rồi.
Quái không có suy nghĩ, bình thường sẽ công kích người có giá trị cừu hận cao nhất. Đánh quái cực dễ dính cừu hận, Bạch Văn quần ma dẫn đến cừu hận thì không nói làm gì nhưng Lộ Hồng Trần vẫn luôn tăng máu cho cậu liền bị vạ lây, quái vẫn một mực chạy đuổi theo hai người, bọn Hoa Nguyệt Dạ thì luống cuống tay chân chạy theo chém quái, quả thực loạn thành một đống.
Bạch Văn chết thì chẳng sao cả, nhưng nếu Lộ Hồng Trần chết, bọn họ vượt qua phó bản đã khó lại càng khó hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-troi-sinh-lam-thu/204556/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.