Bạch Văn tỉnh dậy thấy ở đầu giường mình có một người đang ngồi, há miệng hét toáng lên: “Có quỷ…”
“Quỷ” nhanh tay nhanh chân che miệng cậu lại, uy hiếp nói: “Dám hét lên anh sẽ giết người diệt khẩu.”
Bạch Văn gật đầu lia lịa.
Chu Tiếu Đông thử chầm chậm bỏ tay ra, Bạch Văn cũng thành thật không tiếp tục hét nữa, lúc này Chu Tiếu Đông mới thở phào một hơi.
Bạch Văn chớp chớp mắt, đỏ mặt ngượng ngùng nói: “Anh họ, thụ thụ không có kết quả đâu. Hơn nữa em còn có người trong lòng rồi.”
Mặt Chu Tiếu Đông méo lệch, cậu cắn răng hỏi: “Người kia là ai?” Đây là kết quả cậu suy nghĩ cả đêm. Cậu không thể làm gì em họ nhà mình được, vậy đi giải quyết tên đàn ông kia.
Bạch Văn lo lắng khuyên giải: “Anh họ, anh đã có anh Thông rồi, đừng nghĩ đến việc muốn chồng của em họ chứ.”
“… Muốn cái rắm.”
“Đó là mông.” Bạch Văn tốt bụng giải thích.
Chu Tiếu Đông vỗ ngực, cố gắng để bản thân bớt giận.
Mặt Bạch Văn đỏ hồng, chớp mắt hỏi: “Anh họ muốn phản công sao?”
Chu Tiếu Đông giận dữ hét lên: “Ông đây chính là công.”
Bạch Văn nháy mắt, nghiêng đầu, gương mặt vô cùng đáng yêu: “Của anh có vẻ nhỏ quá, anh Thông có thể sẽ không thỏa mãn đó?”
“…”
Chu Tiếu Đông cười dữ tợn, bóp cổ Bạch Văn: “Ông đây hôm nay muốn giết người diệt khẩu.”
Bạch Văn lè lưỡi, mắt trợn trắng, vô cùng thống khổ.
Hạ Vũ xoa mắt từ trên giường ngồi dậy, mơ mơ màng màng nhìn hai người, sau khi thấy rõ mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-troi-sinh-lam-thu/204552/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.