Ngụy Vũ Thông thường lượn lờ quanh nhà cùng Chu Tiếu Đông, thêm vào đó cũng nhờ Bạch Văn thường xuyên nói bóng nói gió mà tất cả mọi người trong nhà họ Chu đều đã biết quan hệ của hai người. Mặc kệ trong lòng mọi người nghĩ thế nào, thể hiện ra bên ngoài đều là nhiệt tình và tò mò, ngày nào cũng có người chạy đến nhà Chu Tiếu Đông để hóng hớt, dùng cái cớ rất hoa mỹ đó là đến thăm Bạch Văn với Chu Tiếu Đông rất lâu mới về thăm nhà, nhưng trên thực tế, chủ đề được nói đến và ánh nhìn không lúc nào rời khỏi người Ngụy Vũ Thông.
Được người nhà thấu hiểu và chấp nhận, Chu Tiếu Đông cảm thấy rất vui, nhưng mỗi ngày đều bị coi như quốc bảo mà vây xem, đến thánh nhân cũng không thể nào chịu được. Cái chính là lần nào cũng cứ đến bước quan trọng cuối cùng thì bị quấy rầy, khiến hai người chịu đủ tra tấn từ tinh thần đến sinh lý.
Mới sáng ra, dưới tầng đã nhao nhao tiếng nói chuyện, Chu Tiếu Đông bị đánh thức ngay lập tức, xoay người đi đến bên cửa sổ xem có chuyện gì xảy ra.
Ở dưới toàn là người lạ, khi thấy Bạch Văn mặc đồ ngủ chạy xuống, Chu Tiếu Đông vội mở cửa sổ hỏi: “Bạch Văn, chuyện gì đây?”
Bạch Văn làm mặt quỷ với Chu Tiếu Đông, hấp tấp chạy xuống, cơ bản là không thèm để ý đến cậu.
Chu Tiếu Đông tức giận nghiến răng nghiến lợi, đóng sầm cửa lại, quay lại giường ngủ tiếp.
Sự tò mò giống như một chiếc lông vũ, cứ cọ qua cọ lại khiến cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-troi-sinh-lam-thu/1289122/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.