Trịnh phu nhân bởi vì nhớ con trai, cho nên trên bàn cơm hầu hết đều là những món Trịnh Duẫn Hạo thích ăn, ngoài ra còn có một chút sơn trân hải vị Trịnh phu nhân thường ngày rảnh rỗi cùng đầu bếp học làm, vừa nhìn qua một bàn đồ ăn có thể so sánh với Trung Quốc bữa tiệc Mãn Hán.
Trịnh lão gia Trịnh Khánh Trạch đối với hành vi không thèm ở nhà cũng không quan tâm đến sự lo lắng của cha mẹ của ai kia vốn đã cảm thấy khó chịu, hiện tại nó lại còn dắt theo một người đàn ông về nhà nói muốn ở cùng người ta cả đời… Con mẹ nó đúng là bực mình! Có lúc trong khoảnh khắc Trịnh Khánh Trạch đã nghĩ tới trước kia bản thân còn khỏe mạnh có thể uốn nắn nó nhiều hơn một chút, có lẽ hiện tại sẽ không như bây giờ.
Kim Tại Trung rụt rè ngồi xuống bàn cơm, tay chân cũng lúng túng không biết nên đặt ở đâu cho phải, tuy rằng Trịnh Duẫn Hạo vẫn luôn dùng ánh mắt trấn an cậu, thế nhưng cũng không khiến cho tâm trạng của Tại Trung ổn định được thêm tí nào.
Trịnh phu nhân căn cứ theo thái độ không cần dài lâu chỉ cần an ổn, chủ động tiếp cận Kim Tại Trung.
“Ừm, Tại Trung … Bác có thể gọi con là Tại Trung không?” Trịnh phu nhân lúc còn trẻ cũng là một đại mỹ nhân, hiện tại tuy đã qua tuổi 50 nhưng nụ cười của bà vẫn khiến người ta thấy thiện cảm.
Bỗng nhiên bị gọi tên làm cho Tại Trung không kịp đề phòng, thoắt cái ngẩng đầu nhìn Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-tong-tai-la-nguoi-yeu/1290747/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.