Kim Tại Trung ở nhà Trịnh Duẫn Hạo ngây ngốc hết một buổi chiều vô cùng sốt ruột đứng ngồi không yên, nhưng khi nhìn đến cánh tay của mình lại cảm thấy bi thương, chính là cậu muốn làm gì nhất định cũng sẽ bị tên tổng tài đó lấy chuyện này ra cằn nhằn. Không có biện pháp, nằm không được, ngồi không yên, cộng thêm đứng cũng không được khiến thanh niên hiếu động Kim Tại Trung trực tiếp xông vào phòng làm việc củaTrịnh Duẫn Hạo.
“Dậy rồi?” Trịnh Duẫn Hạo đang làm báo cáo, nhìn Kim Tại Trung khôi hài cụp hai tay chạy vào ngược lại cảm thấy buồn cười.
Căn bản ngủ không ngon mà! Kim Tại Trung đi tới chỗ chiếc bàn Trịnh Duẫn Hạo đang ngồi trước liếc nhìn nói: “Anh bận nhiều việc lắm sao?”
Trịnh Duẫn Hạo từ chối cho ý kiến gật đầu, nhìn Kim Tại Trung mắt nhìn lung tung xung quanh, nói: “Có phải rất buồn chán hay không?”
Kim Tại Trung lập tức chân thành nhìn về phía Trịnh Duẫn Hạo, gật đầu.
“A.” Trịnh Duẫn Hạo cười khẽ, “Khó có được lúc bệnh được nghỉ ngơi còn không lo tận hưởng, muốn đọc sách? Hay là xem phim?”
… Tôi có nói là tôi muốn thú vui mới sao? Quên đi, vẫn là làm xong chuyện đi.
“Ừ… Tôi muốn nhìn qua mấy quyển sách ở đây một chút, rất nhiều sách tham khảo tôi đều chưa thấy qua.” Kim Tại Trung Tại ở trước tủ sách tỉ mỉ đánh giá.
“Có một ít là tôi mang về từ nước ngoài, so với sách trong nước, sách ngoại quả thực chất lượng hơn.” Trịnh Duẫn Hạo cũng đi tới bên tủ sách, rút ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-tong-tai-la-nguoi-yeu/1290738/chuong-22-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.