“Tôi biết nói thế này hơi có ý uy hiếp, thế nhưng cậu cũng biết, chú Hai của tôi cũng có hứng thú với mảnh đất này, nếu cậu vẫn không ký tên, OK, tôi sẽ bảo chú Hai tăng giá mảnh đất đó. Đương nhiên, nếu như cậu chịu ký, tôi nhất định sẽ thuyết phục chú Hai bỏ qua mảnh đất kia.”
Lục Chiến trừng mắt nhìn hắn: “Cậu đúng là gian thương.”
“Dù sao cậu cũng đâu có chịu thiệt gì. Dự án này tôi đã muốn làm lâu rồi, hơn nữa nhân tài chỗ tôi cũng không thiếu, ở chỗ của cậu không phải cũng chỉ là dự bị sao?”
Lục Chiến thở dài, cầm bản hợp đồng lật đi lật lai: “Vậy trước cậu cứ tạm dừng dự án lại, tài chính đều do ông già nhà tôi nắm quyền, tôi phải về thương lượng với ông đã.”
Duẫn Hạo mỉm cười: “Dĩ nhiên, có điều cũng không thể để lâu quá, cũng sắp đến cuối tháng này rồi, tháng sau cũng không còn mấy ngày. Huống gì, nếu chậm chân mảnh đất kia càng dễ bị người ta giành mất.”
Lục Chiến giận dữ đem bản hợp đồng ném cho trợ lý Bạch Diệp, buồn bực cầm chén rượu lên uống.
Trịnh Duẫn Hạo cũng cầm chén rượu lên: “Cạn một chén nào?”
Lục Chiến mắt sắc như dao: “Trịnh Duẫn Hạo cậu phiền chết được, tôi nguyền rủa cậu sinh con không có chỗ đánh rắm!”
“Vậy sao, dù gì tôi cũng là GAY, con cái ở đâu ra còn chưa biết được.”
Lục Chiến thở mạnh một hơi, giận đến không nói nên lời.
Bạch Diệp ngồi một bên chợt lên tiếng: “A, Kim tiên sinh vừa rồi uống nhiều rượu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-tong-tai-la-nguoi-yeu/1290707/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.