Sau một lúc bất ngờ về “sự kiện nước dinh dưỡng” thần bí kia thì Vương Vũ Trạch đã biết được danh tính người gởi đến, bởi vì ngay trên cái thùng có một mảnh giấy được dùng bút lông ghi lên ba chữ ” Sở Tiên Thiệu “
Sở Tiên Thiệu ? Là ai ta ?
Nhưng mà nhìn đến dòng chữ xiêu vẹo kia thì cậu bất giác nhớ đến cái người sáng sớm hôm đó – Sở sư huynh cũng đã dùng nét chữ này viết tên mình xuống bảng đen . Không nên hỏi vì sao cậu lại nhớ rõ ràng nhu vậy , cho dù có quên cái tên người đó viết nhưng cậu cũng không thể nào quên được nét chữ đã khắc sâu vào đầu kia … Vì cái người này lớn lên thì rất đẹp trai nhưng không hiểu vì sao chữ viết lại có thể xấu đến như vậy
Nhìn cái thùng chứa nước dinh dưỡng khiến cho Vương Vũ Trạch hoài nghi không ít . Cậu dùng chân đá đá cái thùng rồi tự hỏi : Thật là cho mình sao , không phải là chơi mình đấy chứ ? Mình cùng đối phương cũng không có thù hận gì , mỗi lần gặp đều rất lễ phép chào hỏi . Không lẽ trong lúc đó lại đắc tội anh ta sao ?
Dì trực bạn đứng bên cạnh nhìn cậu hỏi ” Này rốt cuộc cậu có nhận hay không ? “
“Dì à … hay là dì mở giúp con đi ” – Nói xong câu này còn cẩn thận lùi lại vài bước
“Bộ học nhiều quá riết rồi khùng hả ? ” – Dì trực ban cầm chìa khóa rồi quay đầu nhìn thằng nhóc không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-toi-cuong-tieu-doi/1289195/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.