Kỳ thật khóa học ngày mai cũng khá thoải mái , trường học vì nghĩ đến vấn đề đi lại của các học sinh nội trú khi về nhà vào cuối tuần cho nên buổi chiều cũng không an bày nhiều bài vở . Đối với V ương Vũ Trạch mà nói thì điều phiền toái duy nhất chính là tiết học buổi sáng phải học môn Hán ngữ cổ đại
Ông thầy dạy môn này là một người nổi tiếng khó khăn , thái độ làm người nghiêm túc , tiết nào cũng lật sổ ra điểm danh . Đáng ghét hơn là nếu cuối kỳ ai bị thiếu nửa điểm hay một đểm cho dù có năn nỉ nhõng nhẽo cỡ nào thì ổng cũng không thèm vớt lên
Vì thế mới sáng sớm cậu đã ở trong phòng luyện thanh , lúc thì e hèm 1234 , lúc thì ‘dạ có mặt’
“Vũ Trạch , JIAO luyện thanh không phải luyện như vậy !!! ” – Bạn học A rất không thích mới sáng sớm mà đã bị tiếng heo kêu đánh thức
“Tao chỉ là luyện tập giọng nói một chút để lát nữa điểm danh thôi , mày nghe thử coi có gì khác biệt không ? “
“Thay đổi ” – Bạn cùng phòng B chen vào ” Mày không những âm thanh biến đổi mà là cả toàn thân đều biến đổi “
” A …? ”
Xin hỏi vừa rồi là thanh âm mà con người nên phát ra sao ? “
“Khụ khụ … ” – Cậu cũng thật bất đắc dĩ thôi mà ” Là do tao sợ lão già đó phát hiện ra thôi ”
” Ông thầy đó cũng già rồi , mày cũng không nghĩ lớp chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-toi-cuong-tieu-doi/1289183/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.