Lần nào cũng vậy, trước và sau kỳ nghỉ đều là thời điểm trường học nghiêm nhất, cho nên vừa mới sáng hôm sau, Tiếu Trác Hy liền khổ a a mà chạy trở về.
Từ bóng dáng có thể khiến người khác thấy thực rõ ràng, bả vai luôn luôn sụp xuống.
Tiền Mặc ở sau lưng cậu nhìn thấy, cũng là oán niệm mọc thành bụi, hai người này quả thực là ăn no rửng mỡ mà, chèn ép tới lui, ngay cả cậu bà xã mình cũng không được gặp.
Cái thứ gọi là tình cảm, đúng là tai họa mà.
Tiễn Tiếu Trác Hy lên xe trở về trường, Tiền Mặc cũng tự mình về trường, lên khóa vào tiết một ngày với trạng thái như du hồn, tan học, liền trở về ký túc xá, theo thường lệ lên game.
Mở ra danh sách hảo hữu, không tìm thấy bà xã nhà mình, nhưng thực ra tên của người biến mất bấy lâu bọt cô nương cùng Cá Mực Nướng đều sáng.
Tiền Mặc từ đó tới giờ vốn dĩ cũng không có cảm giác gì với bọt, thấy cô nàng không có động tĩnh gì cũng không đả động tới, ngược lại mở khung tán gẫu với Cá Mực Nướng ra.
"Ồ, vẫn rất nhàn tản lên mạng ấy nha?"
"Ai cần cậu lo!"
Vưu Khinh Vũ trả lời thực ngắn gọn.
Tiền Mặc cắn răng, nếu không phải vì bà xã nhà mình, cậu thực sự muốn ngay lập tức chạy đi giới thiệu bạn trai cho Tiếu Trác Hy.
"Ông đây thèm lo vào!"
Tức giận trả lại những lời này cho Cá Mực Nướng, bên kia cũng không trả lời lại, một lát bỗng thấy bọt cô nương gửi qua mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-tieu-nuong-tu-than-ca-chuy-tien/1400807/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.