Nghe thấy thanh âm nghiêng ngả lão đảo rầm rầm mà đi của Hà Văn Niên từ ngoài vọng vào, cuối cùng kết thúc bằng một tiếng đống cửa lách cách rầm. Vưu Khinh Vũ đưa tay nâng mặt Tiếu Trác Hy vốn đang vùi vào hõm vai của mình, lại kề sát xuống hôn hôn "Người đi rồi, chúng ta tiếp tục đi."
"Tiếp tục cái khỉ mốc!" Tiếu Trác Hy cả gương mặt vẫn còn đỏ ửng, dùng sức đẩy đầu của người nào đó đang cố sức hôn mình qua một bên.
Vưu Khinh Vũ tiếp tục mặt dày mày dạng đưa mặt trở lại "Vậy chúng ta lên giường đi?"
Tiếu Trác Hy suýt chút nữa bị sặc nước miếng của mình mà nghẹn chết "Kháo, da mặt ông rốt cuộc luyện kiểu gì dày được như vậy?"
Nói xong, cũng mặc kệ người nào đó, không quản cả người ướt nhẹp, trực tiếp mở cửa chạy ra ngoài.
Dĩ vãng không biết đã từng khỏa thân chạy tới chạy lui ở trong phòng bao nhiêu lần, nhưng lần này người bên cạnh lại từ lão đại lão tứ biến thành con cá mực nào đó, Tiếu Trác Hy lại đột nhiên cảm giác tư thế đi đứng của mình cũng bắt đầu có chút kỳ cục...
Cậu bước nhanh đến giường của mình, cũng mặc kệ trên người vẫn dính đầy nước, nhanh chóng chui vào chăn, tiếp theo luống cuống tay chân lấy quần áo mặc vào.
Vưu Khinh Vũ cầm quần áo của mình từ buồng vệ sinh bước ra thấy bộ dạng cậu như vậy, có chút buồn cười "Vợ a, không cần khẩn trương, chồng đâu có ăn thịt vợ đâu."
Tiếu Trác Hy nghe thấy thanh âm của anh, quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-tieu-nuong-tu-than-ca-chuy-tien/1400794/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.