Vưu Khinh Vũ vừa mở cửa phòng của mình ra, đã bị thiếu niên lõa thể trước mắt làm cho giật mình mà chấn động một cái.
Trên người thiếu niên không biết là mặc quần áo gì, che mà giống như không che, hơn phân nửa ngực lộ ra ngài, hai cái đùi cũng lộ ra ngoài. Phía dưới đầu gối dường như là phơi nắng lâu nên da có hơi đen, nhưng bộ phận từ gối trở lên hiển nhiên là chưa từng được ánh nắng lâm hạnh quá lần nào... Làn da trắng noãn lại mềm mại quả thực là không khác gì so với con gái.
Có lẽ là không ngờ tới sẽ có người bước vào, cho nên trên mặt đối phương hiện tại bịt kín một tầng đỏ ửng, dần dần lan xuống ngực, biến mất ở làn da được quần áo nửa che nửa hở. Nếu như không có mắt kính đỡ cho một chút, phỏng chừng gương mặt nhóc này sẽ đỏ tới mức tích huyết mất.
Này coi như... diễm ngộ?
Vưu Khinh Vũ khóe miệng hơi run rẩy, dù cho là mới sáng sớm ra đã diễm ngộ đi nữa, thì người đứng trước mắt, giới tính ít ra là nên hoán chuyển một chút mới phải chứ...
Trong đầu còn chưa kịp nghĩ nhiều, "diễm ngộ" kia đã nổi giận đùng đùng nhìn anh rống lên "Uy, anh có biết cái gì gọi là lễ phép hay không vậy a! Không biết trước khi vào là phải gõ cửa hay sao?"
Gương mặt đỏ ửng, không biết là do xấu hổ hay là do tức giận...
Vưu Khinh Vũ trong lòng hừ lạnh một tiếng, có chút đùa cợt mà cười cười "Tới bây giờ tôi cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-tieu-nuong-tu-than-ca-chuy-tien/1400758/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.