Diệp Triều Thiên trở lại ký túc xá trong bầu không khí trầm lặng, mập mạp đang ngồi trước ‘còm biu tơ’ tập trung tinh thần chơi game.
Tùy tay ném xuống hành lý ngồi phịch ở trên giường, nhớ lại một đêm ngọt ngào hôm qua, Diệp Triều Thiên không khỏi hắc hắc ngây ngô cười. Mập mạp đang đánh boss, quay đầu lại quan tâm hỏi hắn một chút, “Đã về rồi, thế nào?”
“Hắc hắc hắc…”
“Nhìn cậu cái bộ dạng ngốc ngốc này là biết thành công rồi, chúc mừng chúc mừng.” Quay đầu lại nhìn máy tính lại phát hiện rụng tuyến, mắng một câu “Thao”, chạy nhanh đăng nhập lại, boss mãi mới chết hắn lại mất mạng thật đúng lúc.
Kết quả như thế nào cũng không đăng nhập được, hệ thống luôn báo mật mã sai, không còn cách nào đành phải đổi vào acc phụ, phát hiện quý danh của mình đang ở tuyến, sửng sốt hai giây mới kịp phản ứng, dựa vào, bị đạo hào.
Tuy rằng chơi trò chơi này mới mấy tháng nhưng tốn không ít tinh lực và tiền bạc, cứ như vậy bị cướp sạch không còn một mống, trong lòng không rõ tư vị, mập mạp rầu rĩ đóng máy tính ngã xuống giường.
Diệp Triều Thiên nhìn hắn không thích hợp lắm, quan tâm hỏi: “Mập mạp, làm sao vậy?”
“Bị đạo hào.”
“Vậy đi khôi phục lại tài khoản a, nằm ở đó làm chi… Số điện thoại là bao nhiêu, ta gọi giúp cho.” Nói xong liền trở mình đứng dậy đi lấy di động.
“Quên đi,” mập mạp lấy tay che trán, “Bị đạo coi như xong, lão tử lười chơi lại.”
Một mập mạp u ám như vậy rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-thuy-hoa-giao-dung/1289441/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.