Chương trước
Chương sau
Lúc này điện thoại vang lên báo có cuộc gọi đến, Hàn Diệp xem là Diệp Triều Thiên gọi tới, bắt điện thoại đặt ở bên tai nghe, lập tức nghe thấy thanh âm buồn bực của Diệp Triều Thiên: “Ly hôn hắn đi được không?”
“Vì sao?”
“Anh như thế nào xác định hắn sẽ không phản bội.”
“Sẽ không.” Là bởi vì sợ lại phát sinh loại tình huống này mới tạo tiểu hào, cũng không thể chính mình yêu chính mình đi.
Chỉ có hai chữ phủ định đương nhiên không có cách nào tiêu trừ bất mãn của Diệp Triều Thiên, hắn vẫn đang nói liên miên cằn nhằn oán giận anh: “Người kia căn bản không xứng với anh, bị em giết hai lần bỏ chạy out luôn… Người như vậy em như thế nào cam tâm được!” Diệp Triều Thiên nghẹn ngào, người này ôn nhu nhưng thật tàn khốc.
Thanh âm nức nở qua microphone truyện tới, Hàn Diệp nắm chặt điện thoại, thật sự hơi quá đáng sao? “Tôi…” Hàn Diệp do dự mở miệng.
“Em đã biết, không bức anh nữa.” Điện thoại lập tức bị cắt đứt. Hàn Diệp kinh ngạc nhìn chằm chằm điên thoại, thiếu chút nữa nói cho hắn biết Đốt Tiên Thảo là tiểu hào của mình.
“Chào buổi sáng.”
Hàn Diệp giật mình nhìn Diệp Triều Thiên khuôn mặt tươi cười thật to, anh từ cánh cửa bước ra xoay tay đóng cửa lại, hỏi: “Có việc?”
Diệp Triều Thiên giơ tay nghĩ muốn đón cái túi Hàn Diệp đang xách, bị anh né, lại không thèm để ý chút nào cười nói: “Chính là muốn nhìn anh một chút.”
Hàn Diệp nhìn hắn một cái, mặt không chút thay đổi cứ tiến tới phía trước, “Tôi nghĩ cậu đã từ bỏ.”
Diệp Triều Thiên đi theo phía sau anh, cười hì hì, “Không có khả năng.”
Hàn Diệp chân lảo đảo, tiếp tục đi xuống lầu, nếu như vậy liền chờ hắn hết kiên nhẫn là được rồi. Chính là tầm mắt lửa nóng kia ở sau lưng không e dè bắn về phía anh, giống như chỉ thiếu chút nữa là nhào đến xé toang quần áo, liếm láp toàn thân anh.
“Không nên nhìn!” Trên mặt vẫn trầm ổn rốt cục lộ ra một khe mất bình tĩnh, Hàn Diệp chật vật trốn lên xe bus, chết tiệt, có loại lỗi giác thiếu chút nữa bị cưỡng gian.
Diệp Triều Thiên nhìn từ đầu tới đuôi cái người ngồi trên xe bus rời đi, cười giống như hồ ly, Hàn Diệp nhất định không phát hiện cái lỗ tai máu tụ đến hồng lên của anh.
Cao hứng đi về hướng ngược lại sau đó lấy điện thoại báo cáo cho quân sư quạt mo, “Uy, mập mập, phương pháp của huynh thật sự hữu hiệu.”
“Ha ha, kia đương nhiên, mập mạp ta tung hoành tình trường nhiều năm điểm ấy tính cái gì. Đúng rồi, cậu hiện tại đang ở đâu?”
“Tôi về nhà.”
Rõ ràng áp suất giảm xuống thấp… Mập mạp toát mồ hôi lạnh ngăn đề tài, Diệp Triều Thiên ngữ khí không giống về nhà mà thật giống vào ngục giam.
Trừ bỏ buổi sáng Diệp Triều Thiên mang đến kinh hách, hôm nay Hàn Diệp vẫn đang tính sẽ trải qua bình tĩnh vô ba, vì thế buổi tối theo thường lệ vào game.
[Bang phái] Nam Cung Tảo Tía: đồ uống như thế nào giờ này mới lên, mau tới làm nhiệm vụ bang phái
Nghĩ đến thành của bang là vài căn nhà tranh liêu xiêu, Đốt Tiên Thảo ngoan ngoãn nghe lệnh quay về tiếp nhận chức vụ. Nhiệm vụ kiến thiết bang phái cùng loại bang phái thành thị, bình thường phải tìm công cụ kiến thiết, tài liệu kiến thiết, hoặc là giết chết đầu lĩnh công trường kiến thiết ở phụ bản, hoàn thành xong có thể gia tăng kinh nghiệm cùng giúp tăng cống hiến, trong bang có thể gia tăng độ kiến thiết, kiến thiết sao cho phí bảo vệ thành càng cao càng tốt. Trước mắt bang phái trong game này từ nhà cỏ tranh xây đến Tử Cấm Thành.
Nhận nhiệm vụ tìm kiếm Tuyết Phách Song Côn, căn cứ vào trí nhớ trước kia, tài liệu này ở Thương Sơn, từ Cổ Trấn đi qua là gần nhất, vì thế Đốt Tiên Thảo trước theo Đại tổng quản bang phái truyền tống lại Lạc Dương, lại từ Lạc Dương truyền đến Cổ Trấn. Chỉ cần đi qua Cổ Trấn đến Thương Sơn, dùng hai cái chân ngăn ngắn cố gắng chạy đi, nhưng mà lại cố tình trùng hợp mới chạy đến giữa Cổ Trấn liền thấy Điểm Yên kiêu ngạo cưỡi kỵ từ phía sau đuổi theo, Đốt Tiên Thảo còn chưa kịp phản ứng gì đã bị hắn bem chết.
Điểm Yên ngạo nghễ nhìn chằm chằm thi thể trên mặt đất nói: “Ta nói rồi hoặc là ngươi cùng Thủy tích ly hôn hoặc là bị ta giết đến bỏ game.” Đốt Tiên Thảo bất đắc dĩ thở dài, nhận mệnh về địa phủ.
Kênh bang phái truyền đến tin Đốt Tiên Thảo bị người giết chết, nhóm rau dưa đều tỏ vẻ oán giận.
[Bang phái] Nam Cung Cây Củ Cải: dựa vào, lại là người ngày hôm qua, đồ uống chờ đó chúng ta đi giúp ngươi
[Bang phái] Nam Cung Tảo Tía: Xxxxx, không biết đây là huynh đệ của ta sao, các huynh đệ bang chiến.
[Bang phái] Nam Cung Trái Bí: đánh nhau, ta cũng đi
………
[Bang phái] Đốt Tiên Thảo: ách, không có việc gì
[Bang phái] Nam Cung Cà: làm sao có thể không có việc gì, huynh đệ bị chém, chúng ta còn trơ mắt nhìn còn là người sao? Đồ uống đừng sợ, báo tọa độ
[Bang phái] Đốt Tiên Thảo: -_- ta với hắn là bằng hữu, các ngươi không cần đến, cám ơn nhiều
Còn nữa, các ngươi đến đây cũng không giúp được gì, mà thôi những lời này lưu ở trong lòng chưa nói.
[Bang phái] Nam Cung Hành Tây: đuổi giết ngươi như vậy còn là bằng hữu sao? Đồ uống ngươi có phải hay không sợ chúng ta bị liên lụy, thật khách khí, các huynh đệ ta sợ ai a!
[Bang phái] Đốt Tiên Thảo: -_- tóm lại không có việc gì (zet: gặp mấy người mình muốn giúp đỡ mà giở cái giọng giải thích như này thực…ức chế)
Một bên quay về từ địa phủ tiếp tục chạy tới Cổ Trấn, tuy rằng bị Điểm Yên giết, nhiệm vụ vẫn phải làm. Anh muốn dùng hành động nói cho hắn biết, dù thế nào anh cũng không ly hôn, mặc kệ là vì mình hay là vì hắn cũng không thể để cho hắn có bất cứ hy vọng nào.
Sau đó bất hạnh sống lại một lần sau khi làm vong hồn dưới đao của Điểm Yên. Hắn cư nhiên chờ ở Cổ Trấn chỗ truyền tống đến Thương Sơn, chờ Đốt Tiên Thảo chạy tới gần, một chiêu Đạn Chỉ Thần Công bắn ra.
Mặt xám mày tro từ địa phủ đi ra, không làm nhiệm vụ bang phái nữa vậy, chạy thương nhân. Đốt Tiên Thảo trở lại thành bang lĩnh thương phiếu, lúc này mới nhớ cần xem tuyến chạy thương, kết quả hoàn toàn hắc tuyến. Nam Hải đến Quỳnh Châu, điều này làm cho anh vừa lên cấp 40 vẫn bị người trang bị xem như cái bánh pút-đing nhỏ, như thế nào kháng được. Quên đi, tùy vận khí vậy, cuối cùng bị phá hư chính là cá sấu Nam Hải cùng Quỳnh Châu cắn chết, nếu không chết có thể kiếm trên 5 vàng. (quái ở đây toàn 8x9x cắn mấy cái là chết)
Nạp thêm dũng khí, anh một đường chạy như điên né cá sấu, cắn một lần đau quá a, chính là dừng lại thêm huyết nhất định sẽ chết, đành phải cắn chặt răng cứng rắn vậy. Phía trước xuất hiện chấm nhỏ màu lam hướng bên này chạy tới, Đốt Tiên Thảo đem màn hình chỉnh nhìn cao lên một chút, lập tức nhìn thấy thú cưỡi Bích thủy kim thú màu lam, đành nhận mệnh dừng lại tựa hồ thấy được Mạnh Bà đang mỉm cười chào đón.
Điểm Yên ngồi trên tọa kỵ chạy tới gần nhìn xuống hỏi “Không chạy?”
“Dù sao chạy cũng không lại ngươi.”
“Tự mình hiểu được là tốt, hỏi lại một lần nữa ly hôn không?”
“Không.”
Vì thế Đốt Tiên Thảo hôm nay lần thứ ba cùng bà bà tiến hành thân mật tiếp xúc.
“Tiểu tử thúi này!” Hàn Diệp cắn chặt răng, lại xem nhẹ trong giọng nói chứa cưng chiều sủng nịch, cho dù bị đối đãi như vậy hắn cũng không chân chính sinh khí với Điểm Yên.
Xem ra hôm nay là không ra được thành rồi, tiểu hào ở trong thành cũng không thể làm cái gì, anh tính logout, trong bang lại bắn ra một mảnh tin tức, nhóm rau dưa bị Bách Chiến Bách Thắng của bang Chú Kiếm Sơn Trang sát hại.
[Bang phái] Đốt Tiên Thảo: ở đâu?
Liền giống như lúc anh bị giết, nhóm rau dưa không hỏi nguyên nhân sẽ hỗ trợ giống nhau, anh chỉ cần biết tọa độ bọn họ đi qua hỗ trợ mà thôi. Không có người trả lời anh, bởi vì trong bang tin bị giết của bọn họ xuất hiện một đợt mới. Đốt Tiên Thảo cau mày tra chỗ bọn họ, địa phủ, như thế nào lại chết một lần nữa, rõ ràng trở lại địa phủ là an toàn, trừ phi có Nga Mi hồi sinh mà chính mình cũng lựa chọn sống lại mới có thể đứng lên, làm cho người ta tái giết, bọn họ sẽ không thật sự ngu như vậy đi.
Mở danh sách bạn tốt kiểm tra vị trí mấy người đó, là ở Cổ Trấn. Lại là Cổ Trấn, lông mày nhăn càng chặt hơn, nghĩ đến một chỗ, Đốt Tiên Thảo lập tức đuổi qua. Boss Cổ Trấn ra đợt mới, chỉ có boss cấp 50 lại bạo trang bị siêu cực phẩm Trùng Lâu Ngọc. Thiên Long là một nơi trật tự tương đương hỗn loạn, trừng phạt với acc mang đao rất nhẹ, vì thế giết người thành công lý. Rất nhiều ngoạn gia xoát boss cũng không phải bị boss đánh chết mà là bị người cướp boss đưa về địa phủ, bảo thạch cùng trang bị mới nói lên tất cả, trắng ra là nhân dân tệ quyết định hết thảy.
Tổng cộng có ba điểm xuất hiện boss mới (zet: ý là quy định chỗ đó có boss ngẫu nhiên sinh ra chứ không phải 3 con),vẫn chạy đến điểm thứ ba, Đốt Tiên Thảo nhìn thấy nhóm rau dưa bị một acc Nga Mi nam cấp 98 một lần cứu sống lại lại một lần giết chết. (beta: game này đã tuyên chiến rồi thì ko hồi sinh đc, tg lại bậy bạ rồi =.=)
Đốt Tiên Thảo vội vàng đánh chữ: “Đã chết trở về địa phủ, không cần cùng hắn nháo!”
Tảo Tía trợn tròn mắt, tức tối nói: “Lão tử không cam lòng!” Mặt khác các loại rau dưa đều phụ họa, “Bọn ta nhu nhược, X, bất hạnh giết không chết hắn…”
Khi nói chuyện, nhóm rau dưa lại chết một lần.
“Óc heo!” Đốt Tiên Thảo khó có được nổi cơn tức giận.
Bách Chiến Bách Thắng cười nhạo nhìn bọn họ: “Không biết lượng sức như vậy, ta sẽ thành toàn cho các ngươi, Thanh Tâm Đan* ta còn nhiều mà.” (zet: hắn dùng KNB mua Thanh Tâm Đan, cắn một viên giảm một đao, viên đó rẻ, beta: săn boss cũng đc đầy ko mất tiền mua)
Đốt Tiên Thảo lúc này mới chú ý tới, Bách Chiến Bách Thắng giết nhiều người như vậy sát khí cư nhiên bằng 0, ngoạn gia nhân dân tệ đáng chết.
Anh muốn ngăn nhóm rau dưa trước mặt, chịu đựng tức giận nói: “Không cần tái hồi sinh, quay về địa phủ cho ta.”
“Chính là người kia quá xấu xa…”
“Không cần, nơi này ta giải quyết! Trở về cho ta!”
Người này luôn luôn ôn hòa đột nhiên nổi giận lên thật sự thực dọa người, nhóm rau dưa tâm không cam lòng không nguyện trở lại địa phủ.
Đốt Tiên Thảo nhìn Bách Chiến Bách Thắng bình tĩnh nói: “Ngươi giết bọn họ vài lần, ta liền giết ngươi vài lần.”
“Ha hả” Bách Chiến Bách Thắng rõ ràng không tin, khinh miệt nói, “Giết được giết đi, bất quá ta đây trước đưa ngươi xuống cùng bọn họ làm bạn đã.”
“Hừ.” Sau đó Đốt Tiên Thảo không chút nào phản kháng bị Bách Chiến Bách Thắng đưa đến tụ hội cùng nhóm rau dưa.
Rau dưa nhóm vẻ mặt 囧ý nghênh đón anh đãđến, kính nhờđại ca, vừa mới anh hùng như vậy bọn họ thật đúng là nghĩđến đồ uống không trảđược thù cho bọn họ đâu. Hành Tây giấu không được ai oán nói: “Còn nói ngươi giải quyết, chính mình còn không phải bị giết.”
Đốt Tiên Thảo không trả lời hắn, anh muốn nhóm rau dưa nói rõ lý do xem có hợp tình hợp lý hay không nên đối Tảo Tía hỏi: “Sao lại thế này?”
“Chúng ta nhìn ngươi ở Cổ Trấn bị giết hai lần đã nghĩ đi giúp ngươi, trên đường gặp được boss thuận tay liền đánh, trong chốc lát người kia xấu xa mà nói boss là hắn thủ từ 3 giờ trước, bảo chúng ta tránh ra, chúng ta không tránh nên bị giết!” Tảo Tía căm giận nói.
Trái Bí nói như bay, “Má, rõ ràng thời điểm chúng ta tới không có ai nên mới đánh, hắn nói bởi vì mua đồ mà không ở đó, cái lý do thí chó gì đây.”
Nguyên lai là như vậy, vậy anh cũng không cần khách khí. Đối nhóm rau dưa nói có việc bận, sau đó mở ra một cái cửa sổ mới, nhanh nhẹn đánh tài khoản cùng mật mã, chỉ chốc lát sau một nữ hài tử xinh đẹp hiện lên trên màn hình. Bách Chiến Bách Thắng, để ta xem xem Thủy Tích có thể giết được ngươi hay không!
Cửa Kính Hồ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.