Điểm Yên biết mình đem rắc rối lại cho bằng hữu, muốn thông qua thư tín tỏ lòng mình, lại nói người cần nhận thư rất nhiều, ban đầu có chút kiên nhẫn biểu đạt dần dần cảm thấy phiền toái liền tùy tiện viết một vài dòng ngắn gọn phát đi. Đương nhiên dài hay ngắn đều chứa những cảm xúc chân thật, mỗi bức thư đều kết thúc bằng một câu: ngôn ngữ là giả tình cảm là thật.
Đối với Thủy Tích không chỉ đơn thuần cảm ơn, mà còn liên miên cằn nhằn tỏ vẻ chính mình rất ủy khuất. Trò chơi nào mà chẳng bị đạo qua, nhưng nghẹn khuất như thế này vẫn là lần đầu tiên, vừa bị mất tài sản còn liên lụy bạn bè, hắn tính tình vốn nóng nảy, thấy nhiều người hỗ trợ mặc dù tức giận đám người đạo hào mình, hắn lại chẳng thể bạo phát gây thêm phiền toái thật khó chịu cỡ nào. Có trời biết hắn ngồi trước computer gọi điện mà tay run rẩy, xong chuyện không muốn bạn bè lo lắng phải đi chọc cười an ủi bọn họ.
Thủy Tích nhìn nhìn thư tín Điểm Yên phát tới mặc dù có chút vấn đề đại khái xem xong có thể hiểu ý tứ chủ nhân những dòng đó có ý gì, tựa hồ trước mắt hiện lên bộ dáng Điểm Yên vò tóc đến rối tung, mặt thì buồn khổ Thủy Tích nhịn không được nở nụ cười, bất hạnh thay ngôn ngữ biểu đạt của mình có điểm tệ, buộc lòng hỏi hắn cần người bồi bên cạnh hay không.
Điểm Yên tất nhiên đồng ý, hai người tổ đội, Thủy Tích cưỡi Hồng Phượng tới đón hắn. Thủy Tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-thuy-hoa-giao-dung/1289411/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.