Chuyện của Tiền Đốc, Diệp Phong gợi ý Đoạn Đồng mạnh dạn đi làm.
Sau khi Đoạn Đồng đi, Tư Đồ Bân không hề chớp mắt nhìn cửa phòng đóng lại, không kiêng dè gì nói: “Kỳ thực, mỗi lần nhìn thấy Đoạn phó tổng giám đốc, anh luôn luôn có loại cảm giác như đang thấy Từ Bất Phàm…”
Đây cũng không phải là đố kỵ Đoạn Đồng được Diệp Phong sủng ái mà là chân thực cảm nhận như vậy.
Không phải nói Đoạn Đồng lớn lên giống Từ Bất Phàm, mà là nhiều khi phương thức xử sự, hành động, bộ dạng khi nổi giận, cũng giống hệt.
“Vì vậy, em càng mong đợi coi sau này anh ta sẽ thay đổi thành như thế nào.” Từ Bất Phàm năm đó cũng không có gia thế giàu có, cũng chỉ ở vị trí người dưới, sau cùng dốc sức làm ra một đế quốc thương nghiệp thuộc về mình.
Tư Đồ Bân vẻn vẹn chỉ gặp qua Từ Bất Phàm hai lần, lần đầu tiên là ở trên bầu trời đột nhiên rơi xuống một người đàn ông, ngã trên mặt đất, trở thành một đống thịt vụn, tình cảnh tương đối máu me. Người chết đó Tư Đồ Bân từng thấy ở trên báo tài chính và kinh tế, là thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn bị phá sản. Mấy phút sau, Tư Đồ Bân liền thấy Từ Bất Phàm từ trong tòa nhà cao ốc mà người bị té lầu chết kia chậm rãi đi ra, giống như là Tu La đi ra từ trong địa ngục, đến trước đống thịt nát thì dừng bước, ánh mắt lạnh lẽo, phảng phất như đang nhìn thi thể mèo hoang chó hoang, dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-thuc-day-jq/1289403/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.