Thanh Tiêu đã làm tốt tâm lý bị Đoạn Đồng lạnh lùng, tức giận, xem thường thậm chí là phất tay áo mà đi. 
Nhưng một phút đồng hồ trôi qua… Năm phút đồng hồ trôi qua… Mười lăm phút đồng hồ trôi qua, cũng không thấy Đoạn Đồng có động tác gì lớn. 
Thanh Tiêu hơi nghi hoặc ngẩng đầu, phát hiện Đoạn Đồng đang cẩn thận trét bơ lên bánh mì. 
Chờ trét một tầng bơ lên bánh mì, Đoạn Đồng đưa bánh mì cho Thanh Tiêu. 
“Sao đột nhiên em muốn nói vậy” Giọng bình tĩnh hòa hoãn của Đoạn Đồng vượt quá dự liệu của Thanh Tiêu. 
Nếu là vừa mới biết, Đoạn Đồng khẳng định chính mình sẽ không thể trấn định được như vậy. 
May mà một tháng trước y từ Chính Huyền Nhật Lăng Không đã biết được. 
Một tháng ngẫm nghĩ đủ để Đoạn Đồng có đủ trấn định tự nhiên trước phần cảm tình của Thanh Tiêu đối với y. 
Nhưng mà, Đoạn Đồng lúc này còn chưa phát hiện, lúc Thanh Tiêu ở trước mặt y nói yêu y, nội tâm của y, chớp mắt rất vui vẻ. 
Đoạn Đồng bình tĩnh ở trong mắt Thanh Tiêu là một loại hình thức khủng bố dọa người khác, càng làm anh chật vật hơn. 
Thanh Tiêu không nhận miếng bánh mì Đoạn Đồng đưa tới, anh thật sự không hề có dục vọng muốn ăn cái gì. 
Đoạn Đồng còn tưởng rằng Thanh Tiêu không thích bơ, lại lấy một miếng, tinh tế quệt một tầng bơ đậu phộng, đưa tới. 
Hành vi này của Đoạn Đồng mang theo tính chất cưỡng chế, Thanh Tiêu chỉ được lựa chọn thuận theo. 
Bánh mì nướng hơi cháy vàng hòa với lúa mạch 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-thuc-day-jq/1289365/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.