Câu ‘Chào thầy Tiêu’ của Khang Ninh Mông còn chưa nói ra khỏi miệng, thì cảm giác mình mắt mù chân què rồi.
Sao cậu cảm thấy nam nhân tinh anh bên cạnh Thanh Tiêu giống bang chủ Tiềm Long Bang – Quy Thất Biến như vậy chứ? Mắt quả thực muốn mù rồi!
Vì vậy, Khang Ninh Mông không đầu không đuôi kêu “Tra công chết đi!”
Em trai mê hoặc ngẩng đầu nhìn khuôn mặt bắt đầu dữ tợn của Khang Ninh Mông, lại nhìn sắc mặt vẫn u ám như trước của Đoạn Đồng, “Oa!” Một tiếng, khóc lớn lên, kỳ quặc giống nhau.
Đùa giỡn người là nghề của Khang Ninh Mông, còn xoa dịu người thì phải để cho Thanh Tiêu rồi.
Em trai Khang Ninh Mông cũng tinh mắt vô cùng, buông tay Khang Ninh Mông ra, nhà vào trong ngực Thanh Tiêu, còn vừa khóc vừa đẩy Thanh Tiêu rời xa không khí kì lạ của hai người kia.
Khang Ninh Mông thấy Thanh Tiêu bị em trai đẩy tới chỗ rẽ bên kia, Khang Ninh Mông mới hết sức khinh thường liếc Đoạn Đồng.
Chẳng qua Khang Ninh Mông không thể không thừa nhận, Đoạn Đồng so với trong hình Kiếm Thượng Hoa Quang đăng lên ngày trước, đẹp trai hơn một chút, càng khí phách hơn một chút, lại xứng với Thanh Tiêu hơn một chút.
“Băng sơn và ôn nhu mới là vương đạo, băng sơn cùng yêu nghiệt chắc chắn sẽ không có kết quả tốt!” Khang Ninh Mông nhe răng cười, nhưng cho Đoạn Đồng cảm giác là một con sói con muốn cắn người.
Đoạn Đồng quan sát Khang Ninh Mông một hồi, bỗng nhiên đưa ra kết luận nói “Chính Huyền Nhật Lăng Không.”
Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-thuc-day-jq/1289351/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.