Phản ứng đầu tiên của Thanh Tiêu là Đoạn Đồng tới cửa để hỏi tội, sau đến chính mình cũng phải lắc đầu loại bỏ ý nghĩ này.
Đoạn Đồng không phải là loại người không biết nói đạo lý, cho dù thật tình thiên vị cho Cố Tự.
Nghĩ vậy, ngực Thanh Tiêu âm ỷ đau.
“Em đã quên, hai giờ chiều hôm nay tái khám. Đoạn Đồng nhìn chằm chằm hành động dần dần thoải mái của Thanh Tiêu, gằn từng chữ, như là nghiêm túc cứng nhắc tuyên bố một công thức toán học.
Thanh Tiêu ngẩn ra, chậm rãi nói “Em… Em không quên, đàn anh bây giờ anh…”
Thanh Tiêu không biết Đoạn Đồng vì đưa anh đi bệnh viện mà cố ý xin nghỉ ở công ty.
Xe Đoạn Đồng đang ở dưới lầu nhà Thanh Tiêu.
Trong trí nhớ của Thanh Tiêu số lần Đoạn Đồng chủ động tìm anh hầu như có thể đếm được, với lại phần lớn đều là chuyện không có liên quan gì tới anh nhưng yêu cầu anh giúp một tay.
Đương nhiên, phần lớn đều là chuyện liên quan tới Cố Tự.
Lên xe, Đoạn Đồng vốn cũng không nói nhiều, Thanh Tiêu cũng không chủ động lên tiếng, bầu không khí trong xe có phần căng thẳng, nhất là dọc theo đường đi Đoạn Đồng hoàn toàn không nói tại sao đá anh và bọn họ Chính Huyền ra khỏi Bang hội, đổi Cố Tự làm phó bang chủ, điều này càng làm Thanh Tiêu không có ham muốn mở miệng .
Đoạn Đồng đi một đoạn đường mới phát giác bầu không khí trên xe có cái gì không đúng, liếc mắt đến ghế phó lái, Thanh Tiêu đang nhắm mắt lại dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-thuc-day-jq/1289349/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.