Editor: Toujifuu
“Trân Châu!”
Tiểu nha đầu vừa nhìn thấy ta rõ ràng sửng sốt, vô ý thức giấu tay ra phía sau, cười chào hỏi:
“Ca.”
Ta hừ hừ, túm tay nhỏ ra, quả nhiên thứ kia đã không còn.
“Nhẫn của em đâu?”
Tiểu Lộ biết ta hỏi cái nào, nhẫn kia là thứ tốt gia tăng thuộc tính mị lực chuyên dụng của ngự thú sư, còn là do Triêu Triêu Mộ Mộ chuyên biệt đi đánh cho nhỏ, tiểu nha đầu khoe khoang vài lần ở trước mặt ta, cho tới bây giờ đều không rời khỏi người.
Tiểu Lộ bĩu môi, nói:
“Rớt ra rồi. Ai biết vận khí sẽ kém như vậy a, mới hai lần đã rơi mất.”
“Hai lần?”
Ý nói chính là thời gian trận đánh của mấy nhỏ thực không ngắn a.
“Em đều đã chết trở về hai lần thế nào không tìm người hỗ trợ?”
Thanh âm của ta không tự giác giương lên. Tiểu Lộ rụt rụt cái cổ, nhỏ giọng nói:
“Thế nhưng Triêu đại ca không cho.”
Triêu Triêu Mộ Mộ? Nghĩ lại, ta có chút hiểu ý của cậu ta.
“Được rồi, bọn họ có điều bận tâm, anh thì không có. Nha đầu đi, ca báo thù cho em.”
Ánh mắt Tiểu Lộ sáng lên, mạnh gật đầu.
Ta chuẩn bị đi báo thù cho tiểu muội nhà mình, tay chân cường lực như Lăng Thiên là ắt không thể thiếu. Túm Lăng Thiên cùng hai tiểu cô nương thông qua truyền tống trực tiếp tiến vào thành Iro, sau đó ra cửa thành bắc tiến vào vùng rừng rậm xanh um ngoài thành. Tới nơi thoáng nhìn, nơi này vậy mà cách di chỉ núi Thụ Cầm không xa, vừa vặn đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-than-ngu-gia/1290312/quyen-6-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.