Editor: Toujifuu 
Cực kỳ sung sướng hưởng thụ một bữa mì thịt bò, mùi vị vẫn chính tông như vậy. Chép miệng về đến nhà, ta thuận tay mở ra trang chủ. Không ngoài dự liệu, trong diễn đàn đã sớm ầm ĩ gấp bội. Vô số bài trả lời được đẩy lên, xoay quanh không ngoài một vấn đề: Cái tên khốn nạn vận may đáng chết bị giết nghìn đao Du Nhiên kia đến tột cùng là kết đan thành công thế nào? Theo phía dưới là vô số phỏng đoán, cùng một chuỗi nước bọt thật dài hoặc biểu thị kích động hoặc biểu thị hâm mộ hoặc biểu thị sự sùng bái, toàn bộ diễn đàn hỗn loạn đến mức tựa như chợ rau vừa mới mở. 
Ta mang tâm tình xem diễn xem bọn họ phát điên, trong lòng có chút ít đắc ý. Chuông điện thoại bên người đột nhiên vang lên, ta biết ngay có người ngồi không yên mà. Là Lăng Thiên hay là Diệu Dương? 
“Hử.” 
“Tiểu Lam?” 
... Tên khốn Lăng Thiên kia, làm gì rồi, động tác chậm như vậy. 
“Thành chủ đại nhân, đã lâu không gặp.” 
“Ngày hôm nay Tiểu Lam kết đan thành công đúng không, chúc mừng cậu.” 
“Đa tạ.” 
“Ha, xem ra hôm nay tâm tình của Tiểu Lam rất tốt, không có gác điện thoại của tôi.” 
Ta lật cái bạch nhãn, anh biết tôi muốn gác điện thoại anh còn gọi tới? Muốn ăn quất a. 
“Tôi chờ nói chuyện làm ăn với thành chủ đây.” 
“Tiểu Lam thực sự là hiểu rõ tôi. Tôi đây nói thẳng, cậu muốn thứ gì?” 
“Tôi muốn mười vạn kim tệ, cộng thêm một viên nội đan trên tám trăm năm.” 
“Kim tệ không có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-than-ngu-gia/1290265/quyen-4-chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.